Tiêu Tử báo cáo tình hình học tập ba lần một ngày, tranh thủ thời gian cùng vài anh em đến thăm Cường Tử. Cường Tử chỉ lặng lẽ lắng nghe, khẽ gật đầu, không nói gì.
May mắn thay, ngày hôm sau, bác sĩ và Xuân Yến đến, Cường Tử cảm thấy tinh thần tốt hơn nhiều, hắn nghĩ rằng, đợi khi Nữu trở về, vẫn nên ở lại thành Phượng Hoàng cho tiện.
Bác sĩ để hai người đàn em quay về, còn mình thì chống gậy vào bếp nấu cơm cho Cường Tử, vừa nấu vừa lẩm bẩm, "Người là sắt, cơm là gang, không ăn một bữa thì đói bụng lắm, sức khỏe là vốn liếng làm cách mạng, đó là lời của Chủ tịch Mao.”
Cường Tử xuống giường bế Xuân Yến, đứng sau lưng bác sĩ, “Anh, để em nấu cho.”
“Em à, tay nghề của em bây giờ không được, bánh hành của anh thơm lắm, không tin thì hỏi Yến Tử xem, Yến Tử, có đúng không?”
Xuân Yến dùng đôi tay nhỏ nhắn mịn màng ôm lấy khuôn mặt Cường Tử, đôi mắt đen lúng liếng nhìn Cường Tử, “Ba, ba bị bệnh à?”
“Không sao, đã khỏi rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT