Việc này đến ngoài dự tính, nhưng Cường Tử lại dâng trào nhiệt huyết, từ nhỏ hắn đã làm nghề mộc, chỉ khi ngửi thấy mùi gỗ mới tìm được cảm giác quen thuộc.
Đương nhiên Nữu không biết Cường Tử đang làm gì, cũng không biết vì nguyên nhân liên quan đến mình mà Cường Tử đã bắt đầu sự nghiệp mới.
Một ngày chợ phiên, Cường Tử đến bưu cục để gọi điện thoại cho Trương Hữu Phát. Trương rất tán thành, anh ta nói thật không ngờ còn có kỳ ngộ như vậy. Trên núi không chỉ có mỗi gỗ, mà bây giờ giá gỗ trên thị trường đang tăng, nói không chừng còn có khoáng sản, hiện giờ người phương Bắc chưa nhận ra điều này. Đợi mọi người nhận thức được thì tất cả sẽ đổ xô đến, đương nhiên là không còn phần cho chúng ta nữa. Trương nhờ Cường Tử xem thử xung quanh còn ngọn núi hoang nào phù hợp nữa không, có thể nhận thầu thêm vài cái.
Cường Tử mỉm cười nói, “Có phải anh muốn đẩy tôi ra biên cương không đấy?”
Trương Hữu Phát cũng cười, chỉ yeu cầu một chuyện, “Thời gian nhận thầu tối đa là ba mươi năm.”
Cường Tử hỏi vì sao.
Trương nói, "Gỗ thông lớn chậm, trên núi Đông Bắc cũng không trồng được cây ăn quả. Chúng ta khai thác gỗ xong rồi trồng cây lại cho bọn họ cũng coi như không có lỗi với chính quyền và người dân địa phương. Muốn hưởng lợi thêm thì phải đợi cả trăm năm sau, chúng ta không thể chờ đến lúc đó được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play