Nữu đứng lâu đến mức tê chân, lảo đảo bước vào nhà, ngồi trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ. Cường Tử đã tức giận, không đưa cô đi chợ, tại sao vậy?
Ánh nắng chiếu vào phòng, trời càng lúc càng nóng. Nữu cởi áo ngoài ra, thở dài rồi lại thở dài. Không đi nữa, không đi chợ nữa, Cường Tử về rồi có còn tức giận không?
Nữu leo lên giường, lôi hết đống thư ra lật xem, có mấy chữ cô nhận ra, Cường Tử, trong thư nói hay quá, hoa nhớ cô, chim nhớ cô, hắn cũng nhớ cô, bảo cô ăn uống đầy đủ, ngủ ngon, ra ngoài đi dạo, đi chợ, thật sự đã nói như vậy, ở trong bức thư nào nhỉ?
Nữu tìm hết bức này đến bức kia, người nóng hầm hập, mồ hôi toát ra.
Thầy Vương khó khăn lắm mới tỉnh giấc, cảm giác chân mình đang giẫm lên bông, nghĩ đến cơm canh chị dâu mang đến tối qua, mấy đứa trẻ vẫn chưa ăn hết, anh ta vật lộn đứng dậy hâm nóng lại cho bọn trẻ.
Rửa mặt xong, anh ta nhớ đến chồng của Tú Lệ, hắn nói gì nhỉ, câu đầu tiên là cảm ơn anh ta đã làm bồ câu đưa thư cho hắn và Tú Lệ, lại còn làm ra vẻ đạo mạo. Thái độ của hắn đối với Tú Lệ thật quá tệ hại.
Nhớ đến lời chị dâu nói, hôm nay phải viết chữ "Hỷ" và câu đối thật đẹp. Hôm qua anh ta đã nghĩ ra vài câu, giờ viết thôi, không nên chị dâu phải lo lắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT