Sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, Trương Đào cầm theo toàn bộ số tiền tích cóp được, Cường Tử cũng mang theo không ít tiền, bác sĩ đã dặn dò từ trước, “Nhà nghèo nhưng đi đường phải giàu, có tiền thì mọi chuyện đều suôn sẻ hơn.”
Buổi tối bọn họ lên tàu hỏa, khi tàu khởi hành, Cường Tử mới cảm thấy yên lòng hơn.
Cả đoàn có năm người, chú thím của Lộ Linh không ngừng thở dài, “Đã bao lâu rồi chưa về quê, thoáng chốc đã hơn mười năm.”
Lộ Linh lo lắng cho sạp hàng nhỏ của mình, Trương Đào an ủi, “Sẽ ổn thôi, Phượng Nhi và chị dâu đều rất giỏi, em yên tâm đi, biết đâu bọn họ còn bán tốt hơn cả em.”
Đi suốt hai ngày rưỡi đêm, khi đến nhà Trương Đào là khoảng chín giờ sáng, thím đang dọn dẹp nhà cửa, thấy nhóm người bước vào, thím ta ngẩn người. Trương Đào lớn tiếng gọi: "Mẹ!"
“Ôi trời, sao, sao không nói trước một tiếng, mau vào ngồi đi.” Thím ta cười tươi mời mọi người ngồi xuống, cười đến không ngậm được miệng, “Thật là, cũng không viết thư nói một tiếng.”
Trương Đào kéo thím lại, “Mẹ ơi, để con giới thiệu với mẹ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play