Trong lúc vẫn vẫn mơ màng, Hình Sâm cảm nhận được trong lòng ngực mình có thứ gì đó rất mềm mại, không thể kiềm chế mà ôm chặt hơn một chút, cho đến khi mở mắt nhìn thấy người ngực, mới thực sự tỉnh táo, anh còn nghĩ rằng sự việc đêm qua chỉ là một giấc mơ, sự thật thì không phải như vậy.
Trước kia khi còn ở trong biệt thự, Hình Sâm thường xuyên bị Kiều Nại cướp chăn, ban đầu còn cảm thấy có chút không quen, sau đó phát hiện ra căn bản mình không dành lại được, liền dứt khoác chui vào, cả người và chăn đều ôm chặt, điều này đã dẫn đến tình huống như hiện tại, trong lúc nhất thời trong lòng có chút lưu luyến, nhưng anh vẫn còn lý trí, Hình Sâm vẫn không quên là hai người vẫn đang được livestream.
Thấy Kiều Nại vẫn còn đang ngủ, Hình Sâm cũng không có gọi cô dậy, chỉ rón rén xuống giường, trước khi rời đi, tay theo thói quen gấp gọn gàng phần mép chăn, cầm quần áo đi qua phòng tắm trong phòng của Kiều Nại, sau đó liền đi xuống lầu, tốc độ nhanh đến mức khung bình luận cũng không phản ứng kịp.
[Động tác gấp gọn phần mép chăn cũng thật thuần thục, các chị em tôi đã hiểu rồi.]
[Đừng nói hai người không có chút ý đồ nào, tôi không tin!]
[Đừng tưởng chỉ cần bỏ trốn là sẽ qua chuyện, hai người đã thành công khiến tôi chú ý!]
Sau khi Hình Sâm kết thúc việc tập thể dục quay trở lại, đã là tám giờ, tầng một đã có thêm một nhóm khách mời đang chuẩn bị bữa sáng, nhìn thấy Hình Sâm, mọi người trước sau liền chào một tiếng, cùng lúc đó Sầm Lâm Vũ cũng xuất hiện.
Triệu An Kha: "Mọi người ngồi xuống chờ một lát, bữa sáng cũng sắp xong rồi."
Sầm Lâm Vũ: "Mọi người dậy thật sớm, hôm nay định ăn gì?"
Nguyễn Ti Anh: "Chúng tôi đã tìm thấy bánh mì và sữa trong tủ lạnh! Vừa đúng lúc có thể giải quyết được bữa sáng !”
Ba người nói chuyện với nhau hết sức hòa hợp, Hình Sâm để ý tới thái độ của bọn họ vẫn như thường ngày, trong lòng đột nhiên suy nghĩ, hẳn là tổ chương trình đã làm gì đó.
Cùng lúc đó, trên lầu, Kiều Nại cũng đã tỉnh dậy, cánh tay trắng noãn vô cùng mỏng manh từ trong chăn lộ ra, mò mẫn ở phía tủ đầu giường, không tìm được gì cả, Kiều Nại có chút không hiểu, liền duỗi người ngồi dậy, cô nhớ rõ hôm qua mình đã để điện thoại ở đây, đang lúc vô cùng bực mình, rốt cuộc cô cũng phát hiện ra điều không đúng, màu sắc của cái chăm quá đậm, rõ ràng không phải là cái chăn của cô…
Trong lòng có chút hoang mang, Kiều Nại nhanh chóng quay đầu nhìn xung quanh căn phòng, mặc dù cách bố trí đồ nội thất gần như giống hệt, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện có chút tương phản... Và chiếc vali màu đen đó càng nhìn càng thấy quen mắt, đây chẳng phải là cái vali của Hình Sâm sao?
Kiều Nại liền nhanh chóng kiểm tra vị trí bên cạnh mình, dù đã không còn ai nữa nhưng dấu hiệu có người từng năm qua vẫn vô cùng rõ rệt, ngẩng đầu nhìn lên đèn của camera vẫn còn sáng, cô liền cầm chăn đắp kín cả người mình, lý do rất đơn giản, thật sự là quá xấu hổ... ( truyện trên app T Y T )
[Cảm giác như Kiều Nại đang muốn đổi sang hành tinh khác để sống →v→]
[Có can đảm đi nhầm phòng, nhưng không có gan đối mặt sao!]
[Tôi cười chết, số phận thật là quay vòng vòng, sẽ không bỏ qua cho ai!]
Vài phút sau, Kiều Nại rốt cuộc cũng đã nhớ ra tối hôm qua cô ra ngoài lấy nước uống, cũng đã ý thức là mình đã vô nhầm phòng, thế nhưng cả người hận không thể hòa làm một thể với chăn , sau này đi đâu cũng phải vác theo cái chăn, chăn chính là xác của cô a! - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Đại khái là sau khi suy nghĩ một hồi, Kiều Nại nhân lúc camera không để ý, liền mang giày chạy thẳng một mạch về phòng mình, trước khi đi còn không quên lấy ly nước trên bàn đi theo, chờ cô chuẩn bị xong xuôi xuống lầu, đã có mấy người ngồi đó, chỉnh duy nhất không thấy Hình Sâm.
Có lẽ là vì sự việc đêm qua, Kiều Nại cảm thấy có chút chột dạ, khi thấy không có đối phương, cô mới buông lỏng một chút, kết quả vừa mới thả lỏng, liền bị khách mời kéo đi tán gẫu.
Nguyễn Ti Anh vẫy vẫy tay: "Kiều Nại, bữa sáng đã để sẵn trên bàn rồi, mau qua đây nếm thử, sao mặt em đỏ dữ, có phải do nóng quá không?"
Kiều Nại có chút ngượng ngùng tránh ánh mắt : "Lúc xuống giường em có chút vội, cứ tưởng rằng mình đã trễ."
Sầm Lâm Vũ nghe xong liền cười: "Đừng lo, Giai Mạn cũng chưa dậy đâu.”
Khi nhắc tới Từ Giai Mạn, sự cưng chiều của Sầm Lâm Vũ dường như có thể tràn ra bên ngoài, mơ hồ khiến cho người ta cứ tưởng rằng họ căn bản vẫn chưa ly hôn, vẫn còn là vợ chồng.
Nguyễn Ti Anh rất là ghen tị nói với Kiều Nại: "Tình cảm giữa bọn họ thật là tốt."
Nói xong chị còn vừa cười vừa nhìn về phía Kiều Nại: “Em coi có đúng hay không?”
Bị hỏi ý kiến Kiều Nại cũng rất tán thành gật đầu một cá, không cảm thấy vô lý chỗ nào, thay vào đó khung bình luận rất sôi nổi.
[Có phải đang ẩn ý cho rằng mối quan hệ giữa Kiều Nại và Hình Sâm không tốt?]
[Nếu như là sáng hôm qua, tôi chắc chắn sẽ đồng ý 100%, nhưng trải qua một đêm, tôi chỉ có thể nói Nguyễn Ti Anh vẫn còn quá trẻ!]
[+1, Mối quan hệ tốt đến mấy cũng có người khác xen vào (meme Chó*)]
(*Cái meme con chó vàng í)
Ngay sau đó, Kiều Nại đã bắt đầu ăn sáng, Nguyễn Ti Anh ngồi đối diện cô, buồn bực móc điện thoại ra: "Không biết hôm nay tổ sản xuất bị điên hay gì, lại đi cắt internet, mạng cũng bị ngắt thì còn làm được gì nữa!"
Nghe thấy điều này, Kiều Nại liền bị nghẹn bánh mì: "Khục..."
Sau đó, cô cũng lôi ra điện thoại xem thử, phát hiện sóng đã biến thành X.
Nhìn thấy Kiều Nại phản ứng quá lớn, Nguyễn Ti Anh cảm thấy rất lạ: "Em có sao không?"
Kiều Nại vừa muốn nói là mình không sao, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một ly sữa bò, cô ngước mắt nhìn lên…nhất thời không biết nói gì nữa.