Ánh nắng vàng ấm áp chiếu vào một góc phòng ngủ, chiếu sáng một góc nhỏ trên ghế sô pha.
Kiều Nại ngủ rất say, trên tay vẫn còn cầm một xấp kịch bản chứa đầy ghi chú, làn da trắng như tuyết dưới ánh mặt trời, khuôn mặt mềm mại động lòng người, cảnh tượng trông rất đẹp.
Tuy nhiên, giây tiếp theo, Kiều Nại mím môi, đột nhiên mở mắt ra, cô ngơ ngác ngồi dậy, nhìn xung quanh, sau đó mới ý thức được, có lẽ bản thân cô vừa nằm mơ.
Giấc mơ đó vừa ly kỳ vừa chân thực, Kiều Nại mơ thấy bản thân là một quyển sách trong một thế giới, nam chính Hình Sâm trong cuốn sách đó là đối tượng ẩn hôn của Kiều Nại, mà Kiều Nại chính là sự tồn tại khiến Hình Sâm nghẹt thở.
Hình Sâm đã có sự nghiệp thành công ngay khi còn trẻ, tập đoàn Tinh Ngu của anh đã kiểm soát một nửa giới giải trí, tưởng chừng như mọi thứ đều hoàn hảo với anh, nhưng anh lại có một cuộc hôn nhân không may mắn, may mà đã nhanh chóng ly hôn.
Kiều Nại thấy cảnh tượng này thì lập tức tỉnh dậy, mặc dù cô không thể nhìn thấy nữ chính trong cuốn sách là ai, nhưng Kiều Nại cho rằng bình thường cô và Hình Sâm ở chung không tệ, cũng chưa từng có mâu thuẫn gì, càng chưa từng cãi nhau, nhưng đây cũng chỉ là quan điểm dựa vào góc độ của Kiều Nại, còn Hình Sâm nghĩ thế nào thì Kiều Nại cũng không biết.
Nói tóm lại, cuốn sách trong mơ này giống như đang báo trước một điều gì đó, giống như đang nhắc nhở Kiều Nại, hợp đồng hôn nhân sắp kết thúc rồi, tính toán cẩn thận, còn chưa đầy một tuần nữa.
Thường ngày Kiều Nại toàn chăm chú vào kịch bản đến mức gần như quên mất chuyện này, nửa tháng trước Hình Sâm đi công tác, đến giờ vẫn chưa về, còn không hề có tin tức gì. Nhớ đến việc bản thân khiến đối phương khó chịu, cảnh tượng trong mơ kết hợp với hiện thực, Kiều Nại nói không cảm thấy mất mát là giả, nhưng bảo cô không khó chịu thì là nói dối.
Giữ vững quan điểm chia tay trong hòa thuận, chọn ngày không bằng gặp ngày, nhân dịp hôm nay ánh nắng ấm áp rực rỡ, Kiều Nại nhanh chóng thu dọn hành lý nhỏ của mình, cũng tìm được tờ đơn ly hôn đã soạn từ trước, cô ký tên rồi đặt lên bàn, sau đó rời khỏi biệt thự mà hai người đang sống.
Lúc xuống tầng, quản gia còn ân cần giúp Kiều Nại xách hành lý, bình thường Hình Sâm không có nhiều thời gian ở nhà nên Kiều Nại ở chung với quản gia cũng rất tốt, lúc tạm biệt Kiều Nại còn ôm quản gia, dặn dò ông phải chăm sóc bản thân thật tốt, sau đó cô quay đầu rời đi.
Buổi chiều, khi người giúp việc đang dọn phòng thì thấy tờ đơn ly hôn trên bàn, vốn dĩ quản gia tưởng phu nhân chỉ ra ngoài đóng phim, nụ cười trên mặt ông dần tắt…
Thật ra quản gia đã biết giữa hai người có hợp đồng hôn nhân, nhưng ông không ngờ thời gian trôi nhanh như vậy, vừa lo lắng vừa ngạc nhiên, quản gia vội vàng gọi điện báo cáo cho tiên sinh.
Hình Sâm vừa họp xong, khi biết Kiều Nại đã ký tên vào tờ đơn thì hơi giật mình, trong lòng có cảm giác kỳ lạ thoáng qua. Số hợp đồng anh ký mỗi năm nhiều không đếm xuể, từ trước đến nay Hình Sâm cũng là người tuân thủ hợp đồng, dù chỉ là kết hôn hợp đồng nên hình như anh không làm gì sai trái cả.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là nhận định dưới góc nhìn của Hình Sâm, trợ lý đặc biệt chỉ cảm thấy mấy ngày nay có nhiều kế hoạch bị hủy bỏ hơn, mười kế hoạch thì chín kế hoạch bị hủy bỏ, thật khó hiểu mà.
Mãi cho đến ba ngày sau, Hình Sâm trở về nước sau chuyến đi công tác, mọi người mới tạm thời nhẹ nhõm, lúc về nhà trời đã tối, Hình Sâm tắm rửa xong thấy phòng trống rỗng thì nhíu mày, anh gọi quản gia tới.
Hình Sâm: “Gần đây nhiệt độ trong nước giảm à?”
Vẻ mặt quản gia ngơ ngác: “Không ạ, bây giờ là đầu hè tháng 5, nếu ngài cảm thấy lạnh thì tôi đi bật máy sưởi nhé?”
Hình Sâm: “Ừm.”
Mấy ngày tiếp theo vẫn như bình thường, nhưng sắc mặt Hình Sâm càng ngày càng u ám, mặc dù bình thường anh không dễ vui vẻ, nhưng rõ ràng áp lực này khiến những người xung quanh cảm nhận rất rõ ràng.
Mấy ngày như vậy, trợ lý đặc biệt cũng rất sợ phải mang mấy dự án tạp kỹ sáng tạo tới cho anh đánh giá, mấy dự án mới gần đây đều bị hủy bỏ sau khi anh xem được một nửa, có lẽ không thể thực hiện được, huống hồ anh ấy biết Hình tổng vừa ly hôn, dù chỉ là hôn nhân hợp đồng nhưng mấy dự án này cũng hơi xui xẻo nhỉ. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Khi trợ lý đặc biệt còn đang đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân thì Hình Sâm đã mở dự án ra, nhanh chóng xem qua rồi viết vài ý kiến vào, cuối cùng điềm tính ký vào dòng chữ “thông qua”, có vẻ đã thành công.
Cho đến khi dự án mang tên “Chúng ta ly hôn” trở về tay, trợ lý mới cảm thấy hình như bản thân đang nằm mơ, anh ấy cho rằng bản thân mình nghĩ nhiều, sao Hình tổng có thể xử lý theo cảm tính được chứ? Hình tổng luôn xử lý công việc một cách nghiêm túc, công tư phân minh!
Trợ lý nhẹ nhàng bước ra khỏi văn phòng, đóng cửa lại rồi mới dám xác nhận lại, tiện thể xem anh viết gì bên trong, hình như lúc nãy anh có ghi thêm mấy đề xuất thay đổi đúng không?
Sau khi lật mấy trang mà vẫn không có kết quả, cuối cùng trợ lý cũng nhìn thấy danh sách mới được thêm vào ở cột khách mời ở cuối chương trình, kiến thức của anh ấy ngay lập tức được cập nhật lại.
Trợ lý đặc biệt: “…?”
Hóa ra còn có thể như vậy!