Kiều Nại nắm chặt đai an toàn trong tay, cứ vậy trông thấy Hình Sâm kiên định đi về phía chính mình. Anh vừa ngồi xuống, cái chăn kia cũng được đắp lên người cô.
Nhiệt độ ấm áp đã ngăn cản gió biển thổi vào trong. Cái lạnh đã bị xua tan hoàn toàn, sự chênh lệch nhiệt độ cũng khiến Kiều Nại phải hắt xì một cái.
Kiều Nại: “Hắt xì!”
Thanh âm không lớn, lẽ ra bị gió biển che lấp, nhưng vì sự chú ý của Hình Sâm luôn hướng về Kiều Nại nên anh nghe thấy rõ ràng, lòng cũng theo đó mà nặng nề một phần. Không biết có phải vì mình mê mẩn đối phương quá mức hay không mà anh luôn cảm thấy dáng vẻ hắt hơi của Kiều Nại giống như một chú thỏ nhỏ, trong đầu đã tưởng tượng ra được luôn rồi.
Còn Kiều Nại thì ngoan ngoãn quấn chặt chiếc chăn nhỏ quanh người, chu kỳ kinh nguyệt khiến hệ miễn dịch giảm xuống, khiến cô cũng sợ lạnh hơn. Cô nhỏ giọng cảm ơn Hình Sâm, khuôn mặt tái nhợt gần như trong suốt và chóp mũi đã bị lạnh đến mức biến thành màu hồng nhạt, trông thật tội nghiệp.
[Tôi như thể đang thấy một chú thỏ nhỏ với đôi tai cụp xuống vậy]
[Gió biển mạnh quá, sắp biến Nại Nại thành que kem luôn  rồi]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play