Khương Tuệ Ninh nghe thấy tiếng đũa rơi trên mặt bàn, sau đó quay đầu nhìn Quý Thần Nham, anh vẫn bình tĩnh, thản nhiên như thế, biết Khương Tuệ Ninh nhìn mình, anh cũng quay lại nhìn cô.
Không biết chuyện gì đã xảy ra, Khương Tuệ Ninh đột nhiên đỏ bừng cả mặt, cô vội vàng cúi đầu húp miếng canh.
Hành động vừa rồi của họ hoàn toàn biến nơi này trở thành hiện trường vung thức ăn chó, Lương Viễn Bội không nói hai lời, anh ta trực tiếp đặt rượu đã giấy từ nãy giờ lên bàn, hét lên: "Hay lắm, Quý Thần Nham. Thế mà tôi không biết cậu chính là người như vậy, cậu không nhớ tình anh em thì cũng đừng trách tôi không niệm tình cũ với cậu. Cậu không thoát khỏi rượu đêm nay đâu."
Biết trước anh sẽ không chuẩn bị rượu nên Lương Viễn Bội dứt khoát tự mình mang đến, thừa dịp này lấy ra toàn bộ.
Khương Tuệ Ninh nhìn thấy Lương Viễn Bội cầm lần lượt ba chai rượu đặt lên bàn thì hơi lo lắng liếc qua nhìn Quý Thần Nham, uống thế này sẽ không có vấn đề gì chứ?
Dường như Quý Thần Nham cũng đã dự đoán được tình hình từ trước, anh nhìn mà lông mày cũng chưa từng cau lại.
Trước kia Khương Tuệ Ninh cũng từng là người say rượu, cô biết để bụng rỗng uống rượu sẽ rất khó chịu nên thừa dịp mấy người họ đang bận rộn rót rượu thì mua thêm canh đưa cho Quý Thần Nham, lại giúp anh gắp thức ăn, nói: "Anh húp chút nước canh, ăn thêm một ít gì đó trước đã!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT