Khương Tuệ Ninh không biết có phải là vì quá an tĩnh hay không, hay là vì cái gì khác, rõ ràng lúc chơi bài bọn họ cũng là như thế này, nhưng vào giờ này phút này bỗng nhiên cô lại cảm thấy thật buồn cười, vô cùng muốn cười chứ.
Nhưng mà cô không dám, lúc này cười không phải là tội càng nặng thêm sao?
Cô chỉ có thể cắn chặt đôi môi non mềm, dùng chút đau đớn kích thích cảm giác muốn cười của mình.
Nhưng mà việc nhịn cười này lại càng làm cho người ta cảm thấy buồn cười hơn.
Cô thật sự ở trong đáy lòng cầu xin các vị chủ động một chút đi, chẳng lẽ đêm nay muốn cô đợi đến lúc hóa thành tượng La Mã mới vừa lòng sao?
Trong đáy lòng hai người khác cũng suy nghĩ như vậy, đặc biệt là dì Lưu thầm nghĩ bà làm việc nhiều năm như vậy, chưa bao giờ mệt như lúc này, sao đồng chí Khương vẫn chưa trả lời chứ, ngày thường không phải cô ấy nói nhiều nhất sao?
Quý Tử Thư cũng như vậy, dù như thế nào thì cậu cũng là người nhỏ nhất, phía trên có mẹ kế chống, không tới lượt cậu đi đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT