"Trong tay tôi có một ít tiền, dì giữ giúp tôi đi!" Quý Tử Thư trực tiếp nhắc đến tiền, bản thân cô lại nhà người nhát gan, lỡ cảm thấy cậu có âm mưu gì thì không tốt lắm.
Khương Tuệ Ninh còn đang suy nghĩ xem mình nên tìm lý do gì để từ chối yêu cầu của Quý Thần Nham thì đã nghe Quý Tử Thư đề nghị như thế.
Cô nhẹ nhàng nhìn sang. Lẽ nào vì cha mình rời đi ngay trong đêm đã kích thích đứa nhỏ này điên lên rồi? Cậu còn chủ động nộp tiền lên cho mình giữ giúp?
"Cậu có ý gì?" Đúng như cô đã hiểu sao? Là sau này lớn lên rồi sẽ không cho nữa...
"Không có ý gì cả. Nếu dì cần dùng thì cứ dùng đến. Không phải dì đã từng nói rằng trẻ con giống như tôi mang theo quá nhiều tiến trên người là không hay lắm sao?" Để an ủi cô, cậu sẵn lòng làm trẻ con.
Lúc này Khương Tuệ Ninh giống như bị sét đánh trúng. Tên tác giả thứ bỏ đi kia viết cái quái gì thế nhỉ? Nam chính người ta rõ ràng là một mặt trời nhỏ ấm áp, làm thế nào lại nói người ta cay nghiệt, vô tình?
Nhìn xem! Người ta còn nhỏ thế này mà giác ngộ cao biết bao. Thế này là cay nghiệt, vô tình sao? Đây quả thực chính là hóa thân của hiền lành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT