Quý Tử Thư thì sắc mặt như thường, nghe cô giải thích cũng không nói gì, giúp đỡ nhận lấy đồ vật Khương Tuệ Ninh đã.
Chủ quầy cũng cảm thấy xấu hổ, vội vàng nói xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi."
Khương Tuệ Ninh ngoài cười nhưng trong không cười mà lắc đầu, dẫn Quý Tử Thư đi ra ngoài.
Lúc đi ra đến cổng, cô đã bị gió lạnh thổi đến mức run rẩy một chút, vội vàng kéo khăn quàng cổ của mình lại, che khuất đôi tai để lộ ra bên ngoài.
"Cậu cũng đeo khăn quàng cổ lên." Khương Tuệ Ninh lấy chiếc khăn quàng cổ màu xám kia ra.
Quý Tử Thư cũng rất nể tình mà không từ chối, học theo dáng vẻ của Khương Tuệ Ninh, quấn khăn quàng cổ kiểu khóa rút, cũng kéo một phần quấn chồng lên che khuất lỗ tai.
Sau khi làm xong, cậu nhìn thoáng qua Khương Tuệ Ninh, như là đang hỏi cô như vậy đã được chưa?
Khương Tuệ Ninh nhìn thoáng qua, vô cùng vừa lòng, có cảm giác như người mẹ nở nụ cười vừa lòng sau khi bắt thằng con thỏa hiệp mặc quần áo mùa đông, cười nói: "Được rồi, lúc này mới đúng, có ai không sợ lạnh đâu."
Giữa trưa là Quý Tử Thư mời cơm, vốn dĩ Khương Tuệ Ninh nói ăn một chén mì là được rồi, nhưng đứa nhỏ này nhất quyết phải dẫn cô đến tiệm cơm quốc doanh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play