Trước kia có nhiều lúc cô bị bệnh cũng là cố gắng chịu đựng một chút là được, hoàn toàn không cần phải uống thuốc.
"Không được, phải uống thuốc." Dì Lưu bưng cháo lên cho cô, sau đó tiếp tục nói: "Tối hôm qua cô bị sốt gần 40 độ, đồng chí Quý vì chăm sóc cô mà thức cả đêm, hôm nay sáng sớm dậy bón cô ăn một ít cháo rồi trực tiếp đến quân khu, nếu cô không uống thuốc thì đồng chí Quý sẽ rất lo lắng."
Quý Thần Nham chăm sóc cô một đêm? Sao cô lại không nhớ, cô chỉ nhớ tối hôm qua anh đút cô uống thuốc, còn những chuyện khác thì không có ấn tượng gì. Còn có chuyện bón cô ăn cháo vào buổi sáng, cô càng là không nhớ gì cả.
"Chăm sóc tôi suốt đêm?" Bị sốt không phải uống thuốc rồi đi ngủ sao? Có gì cần chăm sóc đâu.
Dì Lưu lấy thuốc mà sáng nay bác sĩ đưa tới đặt trong ngăn tủ ra, nói: "Không phải sao, cô sốt cao không lùi, bác sĩ sợ cô sốt lâu có chuyện gì nên đã bảo đồng chí Quý dùng nước ấm pha cồn chà lau người cô, sáng sớm tôi thấy trong đôi mắt của đồng chí Quý đều là tơ máu, có lẽ là cậu đã lau người cho cô suốt đêm."
Lau người hạ nhiệt độ???
Như vậy không phải là cởi toàn bộ quần áo của cô hay sao?
Mặc dù Khương Tuệ Ninh đã sớm quyết định không cần gương mặt này, nhưng cô vẫn là không nhịn được mà mặt đỏ, không hiểu sao trong đầu đều là đôi tay thon dài mạnh mẽ của Quý Thần Nham ở trên người mình...
Chị em ơi, tỉnh táo một chút, anh ấy không được, là chị em, là chị em.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play