Khương Tuệ Ninh bây giờ vô cùng ngoan ngoãn, ngồi im một chỗ không nhúc nhích, xem ra ngày hôm nay không thích hợp để ra ngoài, cô đành cam chịu số phận vậy.
Quý Thần Nham nhìn thấy bộ dáng yên tĩnh khó có được của cô, liền giơ tay nhìn đồng hồ một chút, người ở Bắc Kinh bây giờ hẳn là đã vào bộ chỉ huy, anh xoay người từ trên kệ sách lấy xuống một quyển sách giáo dục tư tưởng đạo đức đưa đến trước mặt Khương Tuệ Ninh rồi nói: "Buổi chiều ngoan ngoãn ở đây đọc sách, không được đi lung tung, ghi chép cẩn thận lại, lúc nào trở về tôi sẽ kiểm tra."
Nói xong cũng không đợi Khương Tuệ Ninh kịp phản ứng, liền lập tức mở cửa đi ra ngoài.
Hả? Đọc sách rồi ghi chép? Đây có phải là đang muốn đối xử với cô như là đứa nhỏ sao?
Đọc sách, cô cũng không muốn, lại còn là tư tưởng đạo đức, có ý gì? Ý là muốn nói tư tưởng của cô đang trượt dốc sao?
Nhưng giọng điệu kia của Quý Thần Nham cũng không cho cô có ý định thương lượng, Khương Tuệ Ninh tức giận đến mức phồng hai má lên, tên đàn ông già đáng ghét này.
Trần Huy vừa định chuẩn bị gõ cửa, thì cánh cửa liền được mở từ bên trong ra, nhìn thấy lãnh đạo đang đứng sau cánh cửa, anh ấy ngay lập tức chú ý đến vết nước còn chưa kịp khô ở trên quần lãnh đạo.
Vừa lúc ngẩng đầu lên thì thấy Khương tuệ Ninh khóc đến mức hai mắt đỏ ửng lên, như thể giải thích cho anh biết lý do tại sao lãnh đạo phải đi suất đêm trở về.
Không ngờ tối hôm qua do muộn quá nên anh cũng không về nhà, nên hôm nay anh liền gọi đồng chí Khương đến đây.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT