Lúc ấy mình quá thảm, sau khi 996 xong cũng tiếc tiền kêu xe, thế là trả tiền xe đạp công cộng chịu gió lạnh về nhà, sau đó ăn gói mì cho đỡ đói.
Quý Thần Nham nhìn dáng vẻ lo lắng của Khương Tuệ Ninh, cảm giác mệt mỏi mấy ngày nay được xoa dịu, có điều anh cũng không muốn cô lo lắng, lúc cô cười không lo âu gì đẹp hơn nhiều, anh nhỏ giọng an ủi cô: "Không cần lo, sau khi về tôi có ngủ một lát ở phòng nghỉ."
Ừm...
Cô không lo lắng, cô chỉ đang xót cho mình trong quá khứ thôi.
Có điều nhìn vào mắt anh, vậy là mình không cẩn thận tạo ra thêm hình tượng cô vợ yêu kiều dịu dàng biết chăm sóc sao?
Trần Huy thấy ánh mắt hai người giằng co với nhau, nhanh chóng thức thời cúi đầu nói một tiếng rồi rời khỏi đó.
Quý Thần Nham thật sự mệt mỏi, sau khi đi vào thì ngồi xuống sô pha hơi dựa lưng vào ghế, híp mắt giơ tay xoa giữa hàng lông mày.
Khương Tuệ Ninh nghĩ tới hình tượng mình vừa thiết lập, thế là không thể không nhanh chân bước tới giúp đỡ, nào ngờ trên đất bằng cũng cũng có thể sinh ra gợn sóng, cô vừa nhấc chân đã vấp không khí ngã nhào khiến cô khuỵu xuống quỳ gối trước mặt Quý Thần Nham, mà mặt thì vùi vào chỗ nào đó khó nói giữa hai chân anh theo quán tính. ... Chuyện này nói ra ai mà tin nổi chứ?
"Khương Tuệ Ninh!!!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play