"Em ở nhà cho nhàn hạ. Anh nuôi em được không?" Khương Tuệ Ninh nhào vào ôm người đàn ông, làm nũng với anh.
"Đương nhiên không thành vấn đề."Nhưng Quý Thần Nham vẫn bận tâm nhìn Khương Tuệ Ninh. Trong lúc cô mang thai ở Đông Thành đều muốn ra ngoài làm việc, bây giờ thì ngược lại, cô lại muốn được nhàn rỗi, cô phải là người không chịu ngồi im mới đúng.
Anh rất sẵn lòng nuôi cô nhưng lại sợ cô ở nhà ngột ngạt, dù sao con người vẫn là động vật quần cư. Còn về việc có anh bầu bạn, hiện tại thời gian của anh cực kỳ giới hạn, từ năm ngoái mỗi một năm anh căn bản sẽ không có ở nhà, toàn bộ thời gian đều phải đến khu vực thăm hỏi.
Quý Tử Thư càng ngày càng bận rộn, trong nhà cũng chỉ một mình cô và hai đứa bé.
Đột nhiên Quý Thần Nham nghĩ đến chuyện gì đó thì hốc mắt đột nhiên đỏ lên, ôm người vào ngực mình: "Tuệ Tuệ... Thiệt thòi cho em rồi." Giọng nói rất trầm thấp kèm theo sự áy náy.
"Thủ trưởng, em không thiệt thòi, em ở nhà với hai đứa bé và chờ anh về nhà là em vui vẻ rồi."
Cả hai người không thể bận rộn tất cả, nhất định phải có một người phối hợp theo bước chân của người còn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT