Điềm Điềm thì lại không thích cậu ấy, mà thường xuyên còn cáo trạng những việc Tô Ngự làm, nhưng mà cậu vẫn như cũ chơi khá tốt với Điềm Điềm, khoảng thời gian trước đã bắt đầu dạy hai đứa nhỏ học vẽ, cô đã xem qua bức tranh cũng có hình có dạng, nên cũng nhìn được ra người dạy đúng thật là vô cùng có lòng.
Quan hệ giữa hai nhà bởi vì đứa nhỏ lại càng thêm gần nhau, Khương Tuệ Ninh và chị Văn cũng thường xuyên lui tới trò chuyện, hơn nữa chị Văn còn là đoàn trưởng của đoàn văn công, trước kia cũng là người chủ chốt, ca hát hay khiêu vũ cũng đều vô cùng giỏi, như là có hoạt động nào của trường thì Khương Tuệ Ninh cũng sẽ nhờ cô ấy dạy và sắp xếp vũ đạo giúp.
Dần dần quan hệ của hai người cũng vô cùng thân thiết.
"Tiểu Khương, đã bao lâu rồi em chưa gặp lão Qúy nhà em rồi?"
Hai người đứng ở sân ga, còn chưa nhìn thấy tàu đến, Văn Hân bắt đầu cùng Khương Tuệ Ninh nói đến việc nhà.
"Em đã đến quân doanh của anh ấy vào một đợt tháng 3, chị Văn, chị thì sao?"
Văn Hân cười suy nghĩ một chút,"Từ tháng 9 năm trước thì đã không được gặp lần nào rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play