Quý Thần Nham nhìn thấy cái miệng nhỏ nhắn của cô xẹp xuống thì tâm trạng của anh trở nên tốt hơn, anh cúi xuống hôn cô. Anh không nói cho cô biết trên đời này sẽ không có người đàn ông nào là ngây thơ, nhưng nghiêm túc khắc chế được bất quá cũng chỉ vì chưa gặp được người mình thích. Nếu gặp được người khiến bản thân có thể động lòng người đàn ông sẽ tự động bộc lộ dã tính vốn có. Hơn nữa loại chuyện này căn bản đều dựa vào bản năng, không cần phải học tập.
"Em muốn đi ngủ." Khương Tuệ Ninh thật sự không phải đối thủ của Quý Thần Nham, cô kéo chăn kín đầu mình bắt đầu chơi xấu.
"Muốn ngủ còn trêu tôi?" Gân xanh đã nổi đầy trên trán anh, con người đen như mực vẫn đang cố gắng khắc chế.
Vì muốn tìm hiểu xem cô còn biết được những gì mà lửa trong người anh đã đốt đến tận trái tim nên anh vẫn không hề động vào cô. Thế nhưng đến bây giờ cô lại nói buồn ngủ. Đương nhiên sẽ không thể như ý.
Anh kéo tấm chăn đang tạm bảo vệ cơ thể cô, khiến cô lộ hoàn toàn bên dưới ánh đèn, lúc này cô giống như quả trứng gà vừa lột vỏ, vừa trắng lại vừa mềm.
Anh cúi người xuống, hôn lên đôi môi mềm mại của cô, tay anh nắm lấy phần eo thon gọn, dán sát vào người cô: "Thảo luận xong phần lý thuyết thì phải đuổi theo thực hành chứ."
"Anh chơi xấu..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play