Quý Tử Thư trực tiếp cầm cổ tay của La Hoài Ngọc, kéo cô ta lui về phía sau hai bước.
Vốn dĩ La Hoài Ngọc đã không vừa mắt tổ của Khương Tuệ Ninh, nay lại bởi vì Đường Xuân Kiều mà càng thêm ghét mấy người các cô.
Ngày hôm qua cô ta nghe mợ nói người đánh cô ta chính là Phan Phỉ Phỉ, cô cố ý quan sát Phan Phỉ Phỉ một chút, phát hiện Phan Phỉ Phỉ vẫn luôn bày ta vẻ mặt lạnh lùng, vừa nhìn đã biết không phải là người dễ chọc, hơn nữa cô ta hỏi thăm được Phan Phỉ Phỉ là người địa phương, tốt nhất không nên chọc người địa phương, cuối cùng cô ta dời ánh mắt lên người Khương Tuệ Ninh và Ôn Lê, hai người này vừa nhìn đã biết là dễ bắt nạt, lại còn là người ở bên ngoài.
Cho nên cô ta trực tiếp đi tới đá ghế của Khương Tuệ Ninh, nhìn hạt giống rơi đầy đất, thầm nghĩ hai người nhiều lắm cũng chỉ nói hai câu rồi cũng phải ngoan ngoãn tự mình thu thập tàn cục.
Nào ngờ người càng dễ thương ra tay càng tàn nhẫn, đặc biệt là Khương Tuệ Ninh này, thấy cánh tay tinh xảo, mười ngón không dính nước mùa xuân, kết quả là khi bị Khương Tuệ Ninh cầm cổ tay, cô ta không thể cử động được, còn bị cô trực tiếp đẩy vào trong nước.
Thời tiết cuối tháng hai vẫn có chút lạnh, cả người Là Hoài Ngọc đều ướt đẫm, càng là lạnh đến tận xương tủy.
La Hoài Ngọc nhìn Quý Tử Thư, lửa giận trong đầu không đè ép được lập tức bùng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play