Ông ấy cũng chỉ lớn hơn ba mình vài tuổi, nhưng cả người giống như già hơn mười mấy hai mươi tuổi vậy.
Quý Tử Thư nhìn người nằm trên giường bệnh, ánh mắt có hơi phức tạp, nếu ông giống như Phùng Giai, thì cậu không cần phải đến đây.
Nhưng cậu biết người trên giường cũng không phải cố ý bỏ rơi mình, tuy rằng ông chưa bao giờ thực hiện nghĩa vụ của một người ba một ngày nào, nhưng sự xuất hiện của bản thân không thể nghi ngờ đã quấy rầy kế hoạch của ông, nhưng mà cuối cùng ông vẫn không thể từ bỏ kế hoạch của mình bởi vì một người chưa từng gặp mặt như cậu.
Quý Thần Tây biết bản thân đã về Kinh Thị, nhưng mà bởi vì lúc trước được trị liệu bằng dược vật nên thời gian thanh tỉnh của ông không tính là nhiều, sau khi về Kinh Thị kiểm tra thì ngừng sử dụng khá nhiều loại thuốc, nên tinh thần cũng dần dần tỉnh táo.
Bởi vì tính chất đặc thù của công việc, ông cũng rất mẫn cảm với ánh mắt của người khác, cho dù trong giấc mơ cũng có thể cảm nhận được.
Trong nháy mắt khi mở to hai mắt, thì ông không nhịn được mà sửng sốt.
Huyết thống giữa hai ba con thật thần kỳ, rõ ràng chưa bao giờ gặp nhau, nhưng lại có thể đem lại cảm giác thân thuộc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play