Hơn nữa cô cũng bị dọa không nhẹ, núi tuyết yên tĩnh phát ra những tiếng tuyết động bị rơi xuống đều khiến cô có cảm giác là tiếng động của thú dữ xuất hiện.
"Lừa em thôi, đây là nơi có phong cảnh tốt nhất của Đông Thành, bình thường có rất nhiều người sẽ đến đây chơi. Bây giờ chúng ta đi trời vẫn còn tối, đi vào ban ngày còn phải mua vé, làm sao có thể có thú dữ."
"Vậy đội bảo vệ rừng này làm gì?"
"Họ có thời gian quy định tuần tra mỗi ngày, bởi vì số người đến đây vui chơi không ít nên sợ sẽ xảy ra nguy hiểm."
Rất tốt, như thế này thật ra không khác quản lý ở công viên lắm.
Khương Tuệ Ninh nghe anh nói thì yên tâm hơn, cô nắm lấy tay Quý Thần Nham kéo anh lên núi. Đi chưa đến một giờ sau cô vẫn chưa nhìn thấy đỉnh núi, ngược lại có thể nhìn thấy ánh sáng nhạt nhòa đang dần hiện ra từ phía chân trời đằng xa kia.
"Quý Thần Nham, còn phải đi bao lâu nữa? Em muốn uống nước." Cô không đi nổi nữa rồi, vừa mệt vừa khát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play