Quý Thần Nham dùng một tay cởi áo khoác bị phủ đầy gió tuyết.
Hôm nay, anh không mặc quân phục bên trong mà chỉ mặc một chiếc áo len đậm màu bên trong nên nhìn anh không nghiêm khắc như ngày thường, cảm thấy rất ôn hòa.
"Tuệ Tuệ, sao còn chưa ngủ?"
"Nhớ anh đến mức ngủ không được."
Thật ra bây giờ thời gian vẫn chưa muộn lắm nên không ngủ cũng rất bình thường, dù sao mấy đứa bé cũng vừa mới ngủ, lúc này cô rảnh rỗi thế này ngược lại khiến Quý Thần Nham vui vẻ vô cùng.
Dì Lưu đã trở về phòng mình, phòng khách lớn thế này lại trở thành thiên hạ của riêng hai người.
Trong phòng ấm áp rất dễ chịu, ôm ấp nhau lại càng ấm áp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT