Quý Thần Nham cảm thấy nước mắt của cô còn tinh tế hơn cả mưa xuân tháng ba thì một tay anh giữ chặt cổ tay cô, để lòng bàn tay của cô dán lên môi mình, sau đó đặt bàn tay ấy lên vị trí trái tim đang đập. Một bàn tay khác ôm lấy cô, giọng nói vang trên đỉnh đầu cô: "Bạn nhỏ, em cảm nhận đi. Tôi còn chưa rời đi đã có người bắt đầu nhớ nhung rồi."
Khương Tuệ Ninh không nói lời nào, chỉ có nước mắt là rơi xuống.
Nhớ đến lúc cô còn mang thai, đột nhiên anh lại rời đi, khi mới được một tuần cô đã nhớ anh vô cùng, lần này anh còn đi đến một tháng, thậm chí có thể lâu hơn nữa. Nghĩ đến đây cô đã thấy buồn.
Cô vẫn luôn biết rằng xưa nay quân nhân đều như thế này, nghề nghiệp của họ giống như thần thánh vậy, không có họ sẽ khó có được sự bình an trong xã hội, rất nhiều thời khắc nguy hiểm cũng đều có hình dáng của họ.
Quý Thần Nham lại là nhân vật chủ chốt trong quân đội, tất cả nhiệm vụ anh đều phải nắm trong tay, không được vắng mặt ở bất kỳ nhiệm vụ nào.
Thật ra anh vẫn luôn bận rộn nhưng vì lần cô sinh con, anh đã cố ý để một tháng nhàn rỗi ở bên cạnh chăm sóc cô.
Cũng vì một tháng ngắn ngủi này khiến cô quên mất anh còn có trách nhiệm trên vai mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT