Cứ như vậy nhìn anh rồi khóc, bởi vì sáng nay ông ngoại lại ngất xỉu, bác sĩ nói ông ngoại cũng bị bệnh, không thể chịu được mệt nhọc như vậy, nếu không ông sẽ ra đi mãi mãi.
Bà ngoại mới vừa ra đi, Khương Tuệ Ninh không muốn ông ngoại của bản thân mình lại đi nữa, vì vậy liền ôm tay người đàn ông không ngừng khóc,"Mẹ không phải đã nói anh là một đại anh hùng của Nam Thành sao? Là đại anh hùng tại sao không thể tỉnh lại luôn được?"
"Cầu xin anh, tỉnh lại có được không, chỉ cần anh tỉnh lại anh muốn gì em đều cho anh, anh không được mang ông ngoại của em đi..."
Khương Tuệ Ninh nhớ rõ chính xác mình đã khóc được bao lâu, bởi vì khi tỉnh lại thì đã nằm trên giường bệnh của bệnh viện rồi, bác sĩ tới thăm cô nói là cô bị sốt, ngất xỉu ở phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, mà cô thì cứ mơ màng như vậy ngủ hai, ba ngày rồi."
Cô nhanh chóng bắt tay tay của cô bác sĩ hỏi: "Cô ơi, người kia đã tỉnh chưa?"
"Tỉnh rồi."
"Vậy ông ngoại của cháu đâu?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT