Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 2)

Lời Cuối


2 tháng

trướctiếp

Một buổi tối của vài năm sau, Xương Tiểu Tây - con gái Xương Đông bò lên đầu gối anh, thắc mắc: “Ba, chú Côn Côn bảo ban đầu mẹ cầu hôn ba, sao ba lại để như vậy? Ba là đàn ông, sao có thể để cho phụ nữ cầu hôn mình chứ?”
Xương Đông thở dài: “Chuyện này rất phức tạp, ở độ tuổi và kinh nghiệm của con, chắc chắn không hiểu đâu..." Anh trầm tư.
Khi ấy ở trên đường quốc lộ Ha La, anh và Diệp Lưu Tây gặp lại nhau sau chín tháng chia cách. Anh nhớ lúc đó mặt trời vừa mọc, muôn vàn tia nắng đầu ngày tỏa sáng, trên bếp cháo nóng bốc hơi lượn lờ, môi hai người vừa tách rời sau cái hôn thắm thiết.
Diệp Lưu Tây nhìn anh đắm đuối: “Tối qua đi ngang qua chỗ trú đóng ở đồi Bạch Long, gió rất lớn, thổi bay một tờ giấy vào đầu em. Em lấy xuống, đưa đến gần xem, thì ra là lời chúc phúc của một cửa hàng ảnh cưới, em cảm giác như đây là điềm báo gì đó. Với lại trước khi xuất quan, em từng mời người Thiêm gia bói quẻ Hoàng Phù Chỉ. Quẻ bói nói, lần này em xuất quan sẽ vừa lòng đẹp ý."
Nghe nghĩa đen hiểu được nghĩa bóng, Xương Đông tức khắc tỏ tường: “Lưu Tây..."
Diệp Lưu Tây ngắt lời: “Không sao, anh có nhịp độ và kế hoạch của anh, còn em thực hiện việc của em. Nếu tương lai anh cảm thấy cách của anh hiệu quả tốt hơn thì làm thêm lần nữa. Còn không, chi bằng cứ lấy kiểu của em làm chuẩn đi."
Nói xong cô đứng dậy, đi đến bên cạnh xe việt dã, mở cửa sau xe lên, lôi mấy chiếc bao bố ra. Đống bao bố rất nặng, rơi xuống “rầm rầm" khiến mặt đất rung động, chắc chắn bên trong không đựng dưa, dưa mà rơi như vậy sẽ vỡ nát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp