Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 2)

Chương 110


2 tháng

trướctiếp

Sau một phen bận bịu, vòng phòng hộ của khu hạ trại được bố trí đâu vào đấy. Chính giữa là khu lều tập trung, xung quanh là trạm gác cố định và lưu động, ngoài cùng là lớp lưới lửa.
Lúc ăn cơm tối, có hai chiếc xe kéo rèm cửa sổ kín mít như Đinh Liễu mô tả lần trước chạy vào khu dựng trại. Không thấy được ai ngồi bên trong, song khí thế rất phách lối. Xe dừng trước một căn lều ở bên góc, mới vừa ngừng bánh đã có rất nhiều Vũ Lâm vệ vây đến, bảo vệ chặt chẽ người trong xe đi vào lều.
Lều Xương Đông cách đó hơi xa nên anh không thể nhìn rõ mặt mũi đối phương. Có điều anh để ý, khi hai chiếc xe này vừa đến, đám lính Vũ Lâm vệ vốn đang mải chơi bỗng trở nên nghiêm túc, bầu không khí yên tĩnh bao trùm xung quanh như kiểu “lãnh đạo ở đây, không thể càn rỡ".
Ăn xong, người thu dọn bát đĩa thừa dịp không ai để ý liền nhét tờ giấy cho Xương Đông. Anh mượn cớ dọn chỗ ngủ, nghiêng người mở ra xem. Trên tờ giấy màu đen chỉ có một hàng chữ sáng lấp lánh.
Mười giờ tối nay, Lưu Quang dẫn đường.
Cuối cùng là một dấu đầu rồng màu vàng.
Xương Đông còn chưa kịp nghiền ngẫm thì dòng chữ và con dấu đã run run chảy xuống mép giấy như giọt nước. Gần như cùng lúc đó, bên cạnh anh vang lên giọng Đinh Liễu: “Ơ... anh Đông, anh đang xem gì thế?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp