Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 2)

Chương 109


2 tháng

trướctiếp

Hành trình ngày cuối cùng của nhóm Xương Đông giống như trở về chốn cũ. Buổi sáng đoàn xe đến Tiểu Dương Châu và đổ xăng ở tại cửa thành đang được tu sửa.
Thị thành này đúng là đổi chủ nhoay nhoáy. Khi họ rời đi, nơi này còn bị Thê Nương Thảo quấn kín như nấm mồ, nhưng hiển nhiên quyền kiểm soát hiện tại đã trở về tay Vũ Lâm vệ, hơn nữa có lẽ việc chuyển quyền này mới chỉ diễn ra trong một, hai ngày vừa qua. Tàn cuộc chưa thu dọn xong, mái hiên đầu tường vẫn còn tàn tích Thê Nương Thảo bị đốt cháy đen nhẻm, tro bụi ám vào tường đất vàng và cả mùi khói lửa phảng phất trong không khí.
Xương Đông đoán đây chính là thủ đoạn của Long Chi. Ả và Triệu Quan Thọ cùng rời khỏi thành Hắc Thạch với họ nhưng lại đi nhanh hơn, kể từ lúc ở Cổng Đón Khách đã không thấy đâu nữa. Chắc nhân vật lớn như ả đi ra ngoài một chuyến cũng như vua chúa cải trang vi hành, tiện đường giải quyết mấy việc lớn nhỏ.
Đường Mập vào thành xem thử, trở về kể lại là người nằm la liệt hai bên đường, may không phải thi thể mà là người dân trong thành Tiểu Dương Châu bị Thê Nương Thảo quấn kín và mới được thả ra hai ngày qua. Họ chỉ bị hôn mê bất tỉnh, xanh xao vàng vọt, người nặng nhất trông như bộ xương khô vậy thôi.
Gã hỏi thăm được tin tức, Mắt Bọ Cạp vừa chiếm được Tiểu Dương Châu thì đồng thời nhận được mật lệnh của Giang Trảm yêu cầu những người tinh nhuệ đến tập trung tại thành Hắc Thạch, chuẩn bị tấn công mỏ vàng, cho nên chỉ để lại ít người giữ thành. Sau khi thua trận, Giang Trảm xảy ra chuyện, nhóm giữ thành ở Tiểu Dương Châu hoàn toàn mất liên lạc với người chỉ huy, sợ lực lượng mỏng yếu không kiểm soát được cục diện, không dám mạo hiểm điều khiển Thê Nương Thảo cởi trói, thế là vẫn duy trì nguyên trạng. Ngày qua ngày, Thê Nương Thảo không thể không hấp thu chất dinh dưỡng từ cơ thể người dân. Thế nên người dân chỉ bị xanh xao vàng vọt cũng coi như may mắn rồi, sau này tẩm bổ vào là bù lại thôi. Nếu để lâu thêm một thời gian nữa, rất có thể họ chỉ còn là bộ xương.
Xuất phát từ Tiểu Dương Châu, xe chạy hơn nửa ngày thì đi ngang qua thôn hoang lần nữa. Dường như xe dẫn đầu không có ý định ngừng lại, cứ thế lao vun vút vòng qua thôn. Diệp Lưu Tây vờ như không để ý đến bọn họ, bảo Đường Mập dừng xe ở cửa thôn.
Đường Mập dừng lại, mấy chiếc xe sau đương nhiên cũng ngừng theo. Chiếc xe đằng trước đã chạy tít phía xa mới phát hiện bị ngắt đuôi, lại vội vàng quay trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp