Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 2)

Chương 96


2 tháng

trướctiếp

Xương Đông thấp giọng hỏi Diệp Lưu Tây: “Chân có đau lắm không? Nếu thật sự không chịu nổi nữa thì anh sẽ nghĩ cách băng bó cho em."
Diệp Lưu Tây đã mất cảm giác đau, đến nỗi máu chảy dọc bắp chân cũng chỉ thấy âm ấm mà thôi. Cô lắc đầu: “Dù sao cũng đã trúng tên, lo chuyện trước mắt đi đã, giữ mạng trước rồi nói sau."
Chuyện trước mắt... Thật đúng là không khả quan mấy!
Khoảng mười mét phía dưới là hồ nước vàng có tính ăn mòn, hai người đành bám víu vào con rắn khổng lồ hành động chậm chạp này vậy. Thân rắn to lớn, há miệng là có thể che cả hang động cao hơn đầu người. Có lẽ hai mũi tên này cắm vào vẫn chưa gây ra đau đớn cho nó, nhưng cũng không hẳn, bởi vì lúc cắm mũi tên thứ hai, thân thể nó đã thoáng cử động.
Trong khi đó khoảng mười mấy mét trên cao, cầu dây xích không ngừng đung đưa, Đường Mập liều mạng vặn vẹo cánh tay để cởi bỏ dây trói. Bên rìa vách núi, Mãnh Điểu vệ đang nhanh chóng tết dây thừng. Có điều nhìn vị trí, họ phải thả dây ở giữa cầu thì Diệp Lưu Tây và Xương Đông mới bắt được, ngoài ra điều kiện tiên quyết là con rắn này phải nằm im bất động.
Giang Trảm nhìn về phía Thanh Chi, ả ung dung buông nỏ chữ thập xuống: “Mối thù thành Hồ Dương không phải chỉ là chuyện của riêng anh, em cũng có một nửa. Ả ta nằm vùng bày mưu tính kế còn em thì bắn lén sau lưng, coi như hòa nhau."
Giang Trảm cười to, giẫm lên lưng Đường Mập để mượn lực bước đi. Mắt Đường Mập tối sầm, lưỡi sắp lè cả ra. Giang Trảm quay về đài đá ở đầu cầu bên kia, thuận tay cầm nỏ chữ thập của Thanh Chi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp