… Đây là mộng xuân à?!
Rõ ràng người trong bức chân dung chính là Thư Niên.
Người thường khi thấy mình trở thành nhân vật chính trong bức tranh chân dung xuất hiện ở nơi chưa từng đặt chân đến, vả lại còn là nhà ma đều sẽ rợn gáy, nhưng Thư Niên chẳng sợ chút nào cả, cậu chỉ thấy khó hiểu.
Bức tranh này không có âm khí, cũng chẳng phải tà vật, chỉ là một bức tranh màu nước bình thường. Càng quái lạ hơn là không phải tranh tà vật thì sao lại vẽ ra được gương mặt của cậu, và tại sao lại bị giấu trong tường?
Triệu Vũ Kiệt nói: “Tôi từng thấy qua bức tranh này, khoảng bảy, tám năm trước. Bố tôi rất thích nó, mang nó về nhà treo trên tường, nhưng mấy tháng sau thì biến mất, không ngờ lại ở đây.”
Anh ta ngập ngừng một lúc rồi nhìn Thư Niên: “Cậu… bao nhiêu tuổi? Cậu trong tranh không khác biệt nhiều so với bây giờ.”
Thư Niên biết anh ta nghĩ gì, lắc đầu đáp: “Tôi đâu phải trường sinh bất lão, bảy tám năm trước tôi mới mười ba, mười bốn tuổi thôi, không lớn như trong tranh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT