Nhưng bất kể Trần Lập Quả có không muốn thế nào đi chăng nữa, Tết Vạn Hoa vẫn tới đúng kỳ hạn.
Đối với người dân của tất cả các bộ lạc, ngày lễ này phải ăn mừng thật long trọng, ít nhất thì bây giờ, sinh nở vẫn còn là một chuyện rất thiêng liêng.
Trần Lập Quả lại cưỡi con mèo bự Cổn Tử. Cổn Tử meo meo làm nũng với Lang Kình, thiếu điều bò ra đất lăn lộn.
Lang Kình xoa xoa đầu nó, nói: “Đừng nhõng nhẽo, đi.”
Cổn Tử ‘meo’ một tiếng rồi phi nhanh.
Địa điểm tổ chức Tết Vạn Hoa cách bộ lạc của Lang Kinh hơi xa, dù là Cổn Tử cũng phải đi năm, sáu ngày.
Nếu không có Trần Lập Quả, Lang Kình vốn nên đi cùng với các chiến sĩ trong bộ lạc, nhưng hắn không muốn để tiểu nô lệ của mình ở chung với nô lệ của những người khác, cho nên đã lên đường trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play