Tôi nói rõ kế hoạch của mình rồi cáo từ đi về nghỉ, thực ra tôi hy vọng có thể đến nơi xảy ra tai nạn năm đó để quan sát. Năm đó Lâm Kỳ Trung còn là một thằng nhóc, sức quan sát của anh ta khi đó không thể so sánh với tôi, tôi có thể nhìn ra một số manh mối bị che giấu tài tình. Tuy nhiên tôi không nói ra yêu cầu này, vốn dĩ tôi nghĩ Lâm Kỳ Trung mới là người tôi cần tìm hiểu, bà cụ chưa hẳn có thể tìm lại chỗ đó. Thứ hai, tôi có cảm giác chuyện này vẫn nên khiêm tốn một chút thì hơn.
Trong lòng tôi còn có một mối nghi ngờ lớn hơn mà tôi không để lộ ra, tôi áp chế mối nghi ngờ đó, khi nghe bà cụ kể chuyện tôi không hề suy nghĩ đến nó. Đến khi ra khỏi cửa đi xuống lầu, tôi thấy bạn học tôi và Lâm Kỳ Trung đang đứng hút thuốc trước hàng quà vặt.
Tôi đi tới, thấy Lâm Kỳ Trung nhìn vào mắt tôi, mối nghi ngờ kia lại càng thêm rõ ràng.
Cảm giác này không có cách nào miêu tả bằng câu chữ, từ rất nhiều chi tiết, từ ánh mắt và thân thể của anh ta, trạng thái cảm xúc của anh ta, còn có thân thể và ánh mắt, trạng thái cảm xúc của bà mẹ, vô số chi tiết làm tôi cảm thấy có sự khác thường.
Lúc đi, bạn tôi ngồi trên xe hỏi tôi cảm thấy thế nào, tôi hỏi ngược lại: “Cậu có cảm thấy Lâm Kỳ Trung kia và mẹ anh ta, bầu không khí giữa họ và những chi tiết nhỏ mày mắt, không giống hai mẹ con?”
(mày mắt: lông mày và ánh mắt)
Bạn học tôi nghe xong, sắc mặt hơi trắng bệch ra, hỏi: “Cậu có ý gì?”
Tôi lắc đầu không nói tiếp, dù sao đây cũng chỉ là một cảm giác, bạn tôi quay đầu đi, cố gắng hồi tưởng lại bầu không khí và chi tiết mày mắt giữa họ.
Cậu ta là một người tinh tế tỉ mỉ, tôi thấy cậu ta bắt đầu dần dần hiểu ra ý của tôi, Sau đó cậu ta cứng đờ quay lại hỏi tôi: “Ý cậu là, trạng thái giữa hai người họ càng giống như một đôi vợ chồng mà không phải mẹ con?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT