Xưa có chuyện Hoàng Sào vây khốn Trần Châu, đã giết người băm nhỏ làm quân lương, công khai ăn thịt người. Như vậy chẳng lẽ cái bàn đá trước mặt này chính là thứ băm thịt năm đó?
Cũng không rõ Hoàng Sào và Ngân Xuyên liệu có quan hệ đặc thù gì, hơn nữa cái thứ gọi là Thạch Ma kia hẳn phải có hai tầng trên dưới mới chuyển động được, nơi này lại chỉ có một cái bàn đá, sao có thể băm thịt đây?
Tôi hỏi Long Sáo xem hắn có nói bậy bạ không, Long Sáo bảo, hiệu suất của Thạch Ma có hai tầng quá thấp, cách dùng của cái bàn đá này là trực tiếp đặt thịt người lên trên, sau đó dùng búa gõ, sau khi đập nát hết thịt, thịt sẽ hõm vào những cái lỗ nhỏ, tiếp tục gõ nữa, thì liền có thịt băm, dưới cái bàn đá này chắc chắn là rỗng tuếch, thịt băm bị ép, nương theo lỗ thủng trên bàn đá rơi xuống, tiếp tục từ dưới lỗ thủng ấy ra ngoài, đến máu cũng không lãng phí một giọt nào.
Tôi nhìn dưới chân mình, thầm nghĩ bên dưới của cái tòa kiến trúc xi măng này, chẳng lẽ lại là một kho lương dùng để tồn trữ thịt băm.
Việc này chẳng rõ là thế nào đây nhỉ, thịt băm thông thường đều được dùng để nuôi ấu thú ( thú vị thành niên). Lẽ nào chính là dùng để nuôi con hồ ly kia.
Tôi thấy Long Sáo có vẻ biết nhiều việc, bèn hỏi gã từ đâu biết được những việc này, gã nói gã đã từng tham gia bốn lần gắp Lạt Ma nổi tiếng, bình thường cũng cùng vài người thuộc thế hệ trước lăn lộn khá tốt, trong giới gã quen cũng khá nhiều người, có những kẻ thích sưu tầm vật phẩm đủ cả bộ, cái mà họn họ muốn không phải là vật phẩm của cùng một triều đại, nói cách khác, bọn họ không sưu tầm theo vật phẩm, mà lấy theo vật phẩm liên quan đến một cá nhân nào đó để sưu tầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT