Thời tiết trong sơn cốc rất kỳ lạ, khó mà nói là trời đầy mây hay là sáng sủa, tôi cũng không nhớ quá rõ, bởi vì khi thấy thứ kia cả người tôi đều muốn bùng nổ. Ánh sáng rọi tới từ sau núi, nơi thứ đó đứng rất ít ánh sáng, hơn nữa tư thế của nó giống người, nhưng vừa nhìn lại tưởng đó là người.
Tôi không nhìn rõ mặt nó, nhưng từ tư thế của nó tôi biết được nó đang nhìn tôi chằm chằm.
Suy nghĩ đầu tiên của tôi là Lâm Kỳ Trung là một yêu quái, hoặc là hồ ly tinh, hoặc là sơn tiêu gì đó. Khả năng là Noạn Noạn đã sớm bị hắn ăn thịt, Lâm Kỳ Trung thực sự cũng đã chết, hiện tại chỉ là một hóa thân để lừa người vào núi ăn thịt mà thôi.
Sau khi nó lừa tôi đi vào liền hiện nguyên hình, xem ra là muốn làm hại tôi.
Nhưng mà vừa nghĩ tới tôi liền thấy khó có khả năng, tôi chưa từng thấy hồ ly tinh, sơn tiêu nghe nói cũng đã có người từng gặp, nhưng là ở trong rừng xanh núi thẳm. Ở đây không coi là nơi ít người đến, nếu hại người ở chỗ này, với súng trường của quân đội Giải phóng nhân dân và dân phòng thì 100 con sơn tiêu cũng bị bắn chết.
Tôi từng nghe bạn học kể, sói ở Ngân Xuyên cũng không thể hại người, nuôi chó bình thường sẽ nuôi nhiều chó Husky, bọn chúng được người cho ăn, về sau mới biết được chúng đều là sói hoang, giống như chim hải âu, chúng biết vồ người không bằng giả làm chó, cũng không biết là dân bản xứ tán phét hay thật sự có chuyện như vậy.
Nói chung là động vật hoang dại đã không còn tìm cách đối nghịch với con người. Sơn tiêu cũng có thể không ngoại lệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play