Quân Hôn 80: Mỹ Nhân Yêu Kiều Gả Cho Thủ Trưởng Mặt Lạnh

Chương 16


2 tháng

trướctiếp

Sau khi ông chồng tiện nghi trở về Lục Mạn Mạn lập tức thu dọn giấy trên bàn, trước khi chưa nhìn rõ ông chồng tiện nghi này cô định sau này ở trước mặt anh phải cẩn thận một chút, nói chuyện cũng thế, nói nhiều sai nhiều nói ít sai ít... Đột nhiên nghe thấy anh nói vậy, cũng không biết có phải là cô trông gà hóa cuốc không, giải nghĩa quá mức không, mà sao lại cảm thấy trong lời nói của anh có ẩn ý.

Cô đứng lên: "Em đi buộc tóc lên."

Chu Nghiêm Phong liếc qua một cái: "Ừ."

Lúc Lục Mạn Mạn đi xuống lần nữa, dì Điền đã làm xong cơm rồi đang bày lên bàn, hôm nay ăn thịt xào giá đỗ, chân giò hun khói xào trứng, đùi gà nướng và một món rau trộn lớn, món nào cũng đầy đủ chất dinh dưỡng phù hợp cho cả già với trẻ, canh thì là canh đậu hũ rau chân vịt thanh đạm đơn giản, món chính là bánh bao chay.

Lúc ăn cơm Lục Mạn Mạn không cố ý chọn món mình thích ăn, cái gì cũng ăn hai miếng nhưng khi cô xé một phần của một cái đùi gà, lại cảm thấy ông chồng tiện nghi của mình đột nhiên nhìn sang bên này.

Tim cô đập thình thịch, chẳng lẽ nguyên chủ không ăn cái này sao?

Chu Nghiêm Phong hiểu nguyên chủ như vậy sao, đến cả món cô ấy thích là gì cũng biết?

Lục Mạn Mạn theo bản năng thả đùi gà lại, thay vào đó cô gắp một đũa gái đỗ.

Chu Nghiêm Phong lại liếc nhìn một cái nữa.

Suýt chút nữa thì Lục Mạn Mạn không giữ nét mặt được nữa, mẹ nó, cái này không thể ăn cái kia cũng không thể ăn, định để cô đói chết à.

Đột nhiên lại nghe thấy Chu Nghiêm Phong nói: "Ăn nhiều thịt đi."

Rồi anh gắp cho cô cả một cái đùi gà, là cái lúc nãy đũa cô chạm vào.

Lục Mạn Mạn: "..."

Chẳng lẽ là chê cô ăn đùi gà mà không gắp cả cái mà chỉ xé một phần, thì người khác sẽ phải ăn phần còn lại?

Chậc, anh dùng đũa dính nước miếng của anh kẹp cho cô, sao không nghĩ xem cô có chê không đi.

Lục Mạn Mạn không nhịn được trợn trắng mắt.

Chu Nghiêm Phong tình cờ nhìn thấy một cảnh này: "... ?"

Trong nhà không thiếu một cái đùi gà, không cần phải xé một miếng để ăn, hay là cô không muốn ăn cả cái đùi gà?

Lục Mạn Mạn cũng không ngờ cô lại quá cảnh giác, trực tiếp trừng trị ông chồng tiện nghi đang thử tiếp cận cô.

Ăn cơm xong cô lập tức lên lầu nghỉ ngơi.

Hiếm khi Chu Nghiêm Phong không đến phòng làm việc mà đưa cháu trai cháu gái ra ngoài đi để tiêu bớt thức ăn.

Anh nói: "Cháu đi hỏi xem thím cháu có muốn đi cùng không."

Lời này anh nói với cháu gái nhỏ, anh chọn cháu gái nhỏ thân thiết với Lục Mạn Mạn hơn để đảm nhận nhiệm vụ người đưa tin này.

Chu Chi Chi nhảy nhót chạy đi.

Lục Mạn Mạn đang thoải mái nằm liệt trên giường hưởng gió quạt điện.

Chu Chi Chi: "Thím, thím, chú bảo chúng ta cùng đi dạo!"

Đi dạo với ông chồng tiện nghi?

Do nằm không thoải mái hay quạt điện không dễ chịu vậy, đi theo anh không biết có bị dí 800 con mắt nhìn không nữa, đi ra ngoài với ông chồng này thì lúc nào cô cũng phải ra sức đối phó cả.

Lục Mạn Mạn không đi, dù có sắc đẹp trước mặt cô cũng nhất quyết không đi, so với sắc đẹp, mạng nhỏ của bản thân quan trọng hơn nhiều.

Chu Chi Chi tiếc nuối truyền lại lời của cô.

Không rõ vẻ mặt của Chu Nghiêm Phong: "Không sao, chúng ta đi."

Bây giờ mọi người không có nhiều hoạt động giải trí, nên đa số mọi người đều ngủ sớm dậy sơn lắm việc và nghỉ ngơi theo quy luật, Chu Nghiêm Phong đưa cháu trai cháu gái đi dạo về thì lập tức sắp xếp cho hai đứa nhỏ rửa mặt đi ngủ.

Tối hôm qua Chu Chi Chi ngủ cùng thím, đệm lò xo vừa mềm vừa thoải mái, dựa gần thím thơm tho mềm mại, giống như ngủ bên cạnh mẹ vậy, nên cô bé định chạy đi tìm thím.

Chu Nghiêm Phong còn chưa nói gì, dì Điền đã tự giác ngồi xổm xuống ôm lấy cô bé: "Chi Chi ngoan, nếu cháu chiếm giường của thím rồi thì chú ngủ ở đâu đây, đi, ngủ với dì Điền nha!"

Dì Điền dỗ Chi Chi về phòng.

Chu Nghiêm Phong nhấc chân lên lầu, sau khi rửa mặt xong, anh đi ngang qua cửa phòng ngủ của Lục Mạn Mạn, bước chân dừng lại, ngón tay đặt lên tay nắm cửa nhẹ nhàng đẩy một cái, cửa mở ra.

Lục Mạn Mạn đâu biết được rốt cuộc ông xã cho không của mình có về phòng hay không, vì thế cứ để cửa mở luôn, hôm nay bôn ba cả ngày trời ở bên ngoài, cơ thể cô đã mệt mỏi từ lâu, nằm trên giường mơ màng mà chẳng hay biết, khi đầu óc còn đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, cửa phòng bỗng nhiên truyền đến tiếng động rất nhỏ, cô thoáng giật mình, lập tức tỉnh táo trở lại.

Cô quay đầu, nhìn thấy người đàn ông vừa mới rửa mặt xong, trên mặt trên tóc còn dính hơi ẩm ướt, càng làm nổi bật khuôn mặt lạnh lùng cấm dục, đẹp trai vô cùng của anh, nét mặt dịu dàng mà bắt mắt, tay áo sơ mi xắn lên, lộ ra một đoạn cánh tay với màu da khỏe mạnh, đường nét cơ bắp uyển chuyển, hai chân dài từng bước đi vào...

Tim Lục Mạn Mạn đập thình thịch, là cảm giác rung động, không được, Lục Mạn Mạn vội vàng kéo tư tưởng không cẩn thận say mê sắc đẹp của anh chồng mình về, sau đó... Giả vờ ngủ thì đã quá muộn rồi.

Khi cảm giác được ánh mắt anh chạm tới, Lục Mạn Mạn đã vô tình bốn mắt nhìn nhau, đối diện thẳng với anh.

Đôi mắt anh sâu thẳm mà sắc bén, rõ ràng không chứa đựng cảm xúc gì, lại tựa như có thể nhìn thấu lòng người.

Lục Mạn Mạn muốn né tránh theo bản năng, nhưng trong nháy mắt, tính tình hiếu thắng kỳ quái của cô chủ nhà giàu đột ngột dâng lên, cứ vậy nhìn thẳng vào anh.

Ban đầu Chu Nghiêm Phong vốn đang bước đi về phía trước, bấy giờ bỗng nhiên dừng lại, anh đứng tại chỗ, tựa như vô tình mà nâng tay kéo cổ áo sơ mi: "Chưa ngủ à?"

Lời nói này thật vô nghĩa.

Dáng vẻ cô mở to đôi mắt tròn đen nhánh bây giờ, nhìn giống như đang ngủ sao?

Lục Mạn Mạn phát hiện, hai người thật sự vẫn rất xa lạ.

Không khí vô cùng ngượng ngùng khó xử.

Nhớ tới khi cô nằm xuống, váy ngủ trượt lên, bây giờ bắp đùi nhẵn nhụi đang hoàn toàn phơi bày dưới mí mắt anh, ngón chân cô nhón lấy chiếc chăn mỏng mùa hè, vội vàng che lên, nói: "À... Sắp ngủ rồi."

Tầm mắt Chu Nghiêm Phong lơ đãng di chuyển theo động tác của cô, sau đó nhanh chóng thu lại.

Anh tháo đồng hồ đeo trên cổ tay xuống, tùy ý đặt trong ngăn tủ: "Ừm, vậy ngủ đi."

Nói xong, cằm hơi nhếch lên, một tay cởi nút áo sơ mi, chỉ chốc lát sau, thân trên của anh đã được cởi sạch sẽ!

Lục Mạn Mạn: "!!!"

Đây là đang định thực hiện nghĩa vụ vợ chồng sao???

Lục Mạn Mạn nhìn lồng ngực rộng lớn đột nhiên xuất hiện trước mắt, cơ ngực rắn chắc cùng thắt lưng mảnh khảnh hoàn hảo, cô tựa như bị đánh úp đột ngột, suýt chút nữa đã che ngực kêu lên thành tiếng.

Cô đã đoán được anh mặc quần áo thì gầy gò, cởi quần áo lại có da thịt, nhưng không ngờ dáng người lại xuất sắc đến vậy, còn xuất sắc hơn tưởng tượng của cô gấp trăm lần.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp