Văn án:
Cố Di Gia xuyên không vào một quyển truyện niên đại, trở thành một mỹ nhân yếu đuối với cơ thể yếu ớt và lắm bệnh. Tuy nhiên, cô lại sở hữu một gương mặt vô cùng xinh đẹp, thu hút sự chú ý của con trai xưởng trưởng. Điều này dẫn đến cái chết thảm khốc của nguyên chur trong nguyên tác.
Đối mặt với vận mệnh có thể nhìn thấy điểm cuối ngay từ đầu, Cố Di Gia quyết định sống khác đi. Khi họ hàng cực phẩm muốn gả cô cho con trai xưởng trưởng để lấy sính lễ, cô ôm ngực ngất xỉu, dọa bọn họ tái mặt và bỏ chạy thục mạng.
Mẹ kế không thuận mắt, không làm việc liền không có cơm ăn? Cố Di Gia lại ôm ngực ngã xuống đất, khiến chị dâu, người luôn che chở cô, xách chổi đuổi đánh con trai mẹ kế.
Nhìn thấy Cố Di Gia liên tục gây chuyện, thu thập cực phẩm và đuổi con trai xưởng trưởng đi, mọi người đều nghĩ rằng cô sẽ không thể xuất giá, chỉ có thể dựa dẫm anh chị dâu cả đời và làm một bà cô già.
Nhưng rồi, Cố Di Gia được chị dâu dẫn đi tòng quân, sau đó gả cho chiến hữu của anh cả. Người đàn ông này kiên cường, rắn rỏi, trông lạnh lùng và hung dữ, không dễ sống chung.
Mọi người đều ngạc nhiên: “Con ma bệnh này thế mà thật sự có người lấy? Tên oan đại đầu nào tốt bụng như vậy?”
Sau khi kết hôn, mỗi ngày của Cố Di Gia đều uể oải. Mỗi tối cô mệt tới thừa sống thiếu chết, buổi sáng còn bị chồng xách đi tập thể dục. Anh thề rằng sẽ giúp cô khỏe mạnh sống tới 99 tuổi. Đối với một người lười và yếu ớt như cô, cuộc sống như vậy thật sự rất khổ.
Thôi, tiếp tục nhắm mắt xuôi tay đi.