Trần Ngải Phương úp bát đĩa đã rửa sạch lên một cái mẹt tre nhỏ rồi đi ra khỏi phòng bếp.
Nghe nói Cố Di Gia đi tiễn đoàn trưởng Phong, vậy mà một lúc lâu rồi không thấy ai quay lại, cô ấy không nhịn được mà đi ra ngoài xem thử thì nhìn thấy có người đang đứng ở cổng. Ánh sáng xung quanh rất tối nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ dáng người mảnh mai kia, không biết cô đứng ở đó nhìn cái gì.
"Gia Gia, em làm gì đấy? Sao vẫn chưa quay về?" Trần Ngải Phương bước tới rồi gọi một tiếng.
Cố Di Gia phản ứng chậm nửa nhịp, cô quay đầu nhìn chị dâu, chậm rãi trả lời.
Trần Ngải Phương lo lắng, đầu tiên là sờ lên trán của cô, xác nhận nhiệt độ rồi hỏi: "Em làm sao thế?"
"Em không... Không sao." Hiếm khi thấy Cố Di Gia nói lắp bắp, không hiểu vì sao cô lại cảm thấy xấu hổ.
May mắn thay, ánh sáng xung quanh mờ nhạt, Trần Ngải Phương thấy nhiệt độ trên trán cô bình thường nên cũng không có nghi ngờ gì, vừa dẫn cô về vừa nói: "Anh trai em vừa nói với chị là hai ngày nữa xe đạp và máy may sẽ về."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT