Tính cách của hai anh em này rất khác biệt, Bảo Sơn chững chạc, bình tĩnh, có thể yên tĩnh để quyết tâm học tập; Bảo Hoa hoạt bát, đáng yêu, lanh lợi nhưng lại không thể yên tĩnh học bài, mỗi lần cô đều phải dùng biện pháp mới mẻ hấp dẫn sự chú ý của cô bé mới làm cho cô bé chịu ngồi yên.
Đương nhiên cũng không phải là Bảo Hoa không thông minh, thật ra cô bé rất thông minh nhưng lại hoạt bát quá mức, mỗi lần ngồi xuống học bài, chỉ cần cô bé cảm thấy mình học được rồi thì không ngồi yên được, không có kiên nhẫn tiếp tục học nữa.
Cố Di Gia thấy Bảo Hoa lại không ngồi yên được thì lấy ra sợi len màu xám hôm qua vừa mua, gọi cô bé cùng nhau đem sợi len quấn thành cuộn len để tiện cho việc đan áo len. Bảo Hoa thích việc này, nhìn thấy một quả cầu sợi len xuất hiện trong tay cô út thì vội vàng hỏi: "Cô út, con cũng muốn quấn một quả cầu."
Cố Di Gia đưa một sợi cho cô bé để cô bé tự quấn.
Mọi người đang bận việc thì có tiếng gõ cửa vang lên bên ngoài.
Bảo Hoa đang cúi đầu lăn qua lăn lại cuộn len, Bảo Sơn nghe tiếng định đứng dậy mở cửa. Trong lòng Cố Di Gia biết chắc là có khách đã tới nên nói với Bảo Sơn: "Để cô đi mở cửa, con tiếp tục làm bài đi."
Nghe vậy, Bảo sơn đành phải ngồi xuống tiếp tục làm bài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT