Về phần cảm mạo phát sốt, đối với em chồng mà nói, giống như nguy hiểm mất mạng. Tóm lại, người bình thường cảm mạo giống như là bệnh nhẹ, còn đối với Cố Di Gia thì đây chính là bệnh nặng.
Cố Minh Thành và Thái Hòa Bình cùng nhau chuyển hành lý lên. Hai đứa nhỏ rất hiểu chuyện, cùng làm việc với cha, cầm giúp một ít đồ. Nhìn thành phố lớn xa lạ, mấy đứa đều hơi sợ hãi, không dám chạy loạn khắp nơi.
Sau khi chuyển hành lý xong, Thái Hòa Bình nghĩ đến sắc mặt vừa nãy của Cố Di Gia, anh ấy vẫn cảm thấy không được yên tâm.
"Đoàn trưởng Cố, thật sự không cần đưa đồng chí Cố đến bệnh viện sao?"
Cố Minh Thành lắc đầu: "Theo dõi trước đã, em gái tôi không thích đến bệnh viện. Thật ra những người thường hay bị bệnh đều không thích đến bệnh viện mà? Mỗi lần vào nơi đó, đối với bọn họ thì nó như là một lời nhắc nhở về tình trạng sức khỏe của bản thân vậy."
Mặc dù Thái Hòa Bình lo lắng nhưng cũng không tiện nói thêm gì nữa, anh ấy chỉ nói: "Đoàn trưởng Cố, nếu cần gì, anh cứ việc nói với tôi, nhà tôi ở gần nhà khách nên chạy qua đây rất tiện."
Cố Minh Thành cười nói một tiếng cảm ơn, hỏi anh ấy nhà hàng quốc doanh ở chỗ nào, sắp đến giữa trưa, mọi người sẽ cùng đi ăn cơm, đồng thời cũng mời Thái Hòa Bình luôn: "Cậu lái xe đưa chúng tôi lên tỉnh, mời cậu ăn bữa cơm là việc nên làm."
Thái Hòa Bình xấu hổ gãi đầu, cuối cùng vẫn chọn ở lại.
Tiếp theo Cố Minh Thành dẫn theo hai đứa nhỏ đi tìm Trần Ngải Phương.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play