Ngược lại những bác gái đã là bà nội trong khu nhà tập thể rất thấu hiểu cho bác gái Mã.
Nếu cháu trai của họ cũng bị bắt cóc, chắc các bà cũng chẳng thiết sống giống như bác gái Mã.
Có người nói: "Theo tôi thì ngày từ đầu bà ta đừng sống ở nhà con dâu với Tiểu Tráng làm gì, bà ta nên nghe lời chính ủy Mã đi cùng nó về quê mới phải. Con cái vẫn nên sống với cha mẹ, tuy bà nội thương thằng bé, nhưng bà nội cũng không có cách nào thay thế cha mẹ cả, nếu trở về thời điểm đó không chừng sự việc này sẽ không xảy ra."
Có lẽ là do bác gái Mã đi theo con gái đến sống ở nhà con dâu, bà ta cảm thấy mình là người thành phố nên thật ra bà ta rất thích khoe khoang. Nghe bảo hồi còn sống ở thị trấn, ngày nào bà ta cũng đi khoe với hàng xóm xung quanh nên không chăm sóc cho Mã Tiểu Tráng.
Có lẽ trong lòng bà ta, trẻ con ở nông thôn đều khỏe mạnh thích chạy lên núi chạy khắp đồng nên không cần phải lo lắng.
Bằng không thì khi Tiểu Tráng đã mất tích cả ngày trời, mãi đến tối chẳng về bà ta cũng không đến lúc này mới giật mình nhận ra cháu trai mình đã biến mất.
Trần Ngải Phương cũng có nghe kể về chuyện này, cô ấy ôm lấy đứa con trên giường mình, không khỏi thở than.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play