Đột nhiên cô thấy Mã Xuân Hoa vội vội vàng vàng chạy đến, cô nghĩ rằng cô ta lại định xô mình nên khi cô ta xông đến, cô thoáng lùi về phía sau rồi duỗi chân ra.
Mã Xuân Hoa bị vấp lảo đảo, ngã sõng soài về phía trước, cả người nằm nhoài trên đất.
Cô ta tức giận đến mức trừng mắt, mắng to: "Là ai ¥%#..."
Khi cô ta ngẩng đầu nhìn thấy Cố Di Gia thì mấy lời mắng chửi nghẹn lại trong cổ họng, cả người cứng đờ ở đấy, mãi đến khi ánh mắt của Cố Di Gia nhìn vào mặt cô ta thì lúc này cô ta mới nghĩ đến việc ôm mặt chạy đi.
Cố Di Gia chớp mắt, hơi bất ngờ.
Nếu ban nãy cô không nhìn lầm thì hình như Mã Xuân Hoa đã bị người ta đánh? Khuôn mặt kia trông như bị đánh đến nỗi bầm tím, khóe miệng bị rách, đầu tóc rối bời, trông rất nhếch nhác.
Có lẽ Mã Xuân Hoa cũng không muốn bị người quen nhìn thấy dáng vẻ này nên ban nãy khi cô ngáng chân cô ta, cô ta cũng không thèm giương nanh múa vuốt đánh trả, lại còn vội vàng chạy đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT