Quản Tễ nghe xong vừa tự hào lại vừa lo lắng: "Sức khỏe của con bé không tốt lắm, không thể làm việc quá sức."
Tư lệnh Phong hỏi: "Mỹ Di, con có mang truyện tranh ngắn của Gia Gia tới đây không?"
Nói đi phải nói lại, mặc dù Cố Di Gia có nói mình đang hợp tác cùng nhà xuất bản để xuất bản truyện tranh ngắn ở trong thư nhưng cũng không gửi một tập tranh nào tới đây cho bọn họ xem. Không những thế, truyện tranh ngắn của cô cũng không bán ở thủ đô, cho nên cả hai vợ chồng còn chưa từng thấy truyện tranh ngắn của Cố Di Gia.
Có lẽ vì Cố Di Gia cảm thấy xấu hổ, cô cảm giác để người quen xem cứ lạ lạ thế nào, với lại cô nghĩ cha mẹ chồng đều là người bận rộn và nghiêm túc nên chắc sẽ không thích xem sách của trẻ em, vậy nên cô không gửi qua.
Nhưng trong lòng của hai vợ chồng tư lệnh Phong nghĩ đây là tác phẩm của con dâu út của bọn họ nên dù bọn họ không xem sách của trẻ con thì cũng có thể xem tác phẩm của con dâu út.
Phương Mỹ Di cười nói: "Có ạ, con cố tình cầm đến cho dì và chú đấy."
Cô ấy vội chạy tới phòng cho khách rồi mở ra hành lý của mình, lấy mấy quyển truyện tranh ngắn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play