Cô biết nỗi lo của anh, không phải là do đợt cô bị phát sốt đến mức hôn mê không tỉnh lúc đi tàu hỏa theo quân vào năm kia làm mọi người bị dọa sợ sao? Cô cảm thấy cơ thể của mình hiện giờ đã tốt hơn nhiều rồi, với lại cô còn kiên trì chạy bộ mỗi ngày, cũng xem như có rèn luyện thân thể nên chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện như năm đó.
Phong Lẫm lại ghen tị: "Em thích mẹ anh đến thế à, thích đến mức không sợ đi tàu hỏa luôn hả?"
"Bà ấy là mẹ chồng của em mà!" Cố Di Gia nói như lẽ đương nhiên: "Mà mẹ còn giỏi như thế, dáng người hiên ngang, oai hùng. Quả thật là một người phụ nữ không thua đấng mày râu, em không thể nào không thích những người chị hay các cô các bà có tính cách như thế..."
Chỉ cần phụ nữ trở nên mạnh mẽ đẹp trai thì không có việc gì cho đàn ông nữa.
Các cô gái càng thích phụ nữ khí phách và nam tính, chuyện này không có gì sai cả!
Đoàn trưởng Phong còn có thể làm gì được nữa? Có thể trách mẹ anh quá giỏi giang, rất khí phách, làm cho người khác tôn sùng à?
Anh chỉ có thể làm cho bản thân trở nên xuất sắc hơn, tài giỏi hơn để hy vọng vợ anh cũng có thể sùng bái anh giống như sùng bái mẹ anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play