Mã Tiểu Tráng bị cô bé hỏi đến nghẹn lời, gãi gãi mặt, lại ưỡn cái ngực ra: "Đương nhiên là vậy rồi! Mẹ em nói ruộng vườn, nhà cửa trong cái nhà này đều là của em, con gái, phụ nữ các người trước sau gì cũng phải gả đi thôi, không có phần của các người đâu!"
Tam Hoa bĩu môi: "Chị còn không thèm!"
Nhà gì chứ đất đai gì chứ, cô bé hoàn toàn không có hứng thú, chỉ muốn bà và cô út nhanh chóng về quê, nhà mà bọn họ đang ở không phải là nhà của bọn họ nữa rồi.
Tam Hoa không thích cái cảm giác mỗi lần về nhà mà không có cha ở nhà, cô phải trốn mình ở trong phòng.
Mã Tiểu Tráng cho rằng cô bé đã chịu thua, càng đắc ý, khua khuắng cái tay mập mạp: "Sau này, chị phải đưa kẹo của chị cho em, nếu không em có thể khiến cho mấy người cút về nhà mẹ đẻ. Hoặc là bắt mấy người mỗi ngày đều làm việc, bắt mấy người hầu hạ em, trời sinh ra phụ nữ các người để hầu hạ..."
"Cháu nói nhảm cái gì đấy?" Cuối cùng chính ủy Mã không chịu nỗi ngắt lời cậu bé, đe dọa nói: "Tiểu Tráng, đây đã là thời đại mới rồi, không còn cái tư tưởng ai phải hầu hạ ai nữa, sau này không được phép nói những lời như vậy nữa biết chưa!"
Mã Tiểu Tráng vẫn không biết sợ anh ấy, tức giận cãi lại: "Bác, chính bà là người nói những điều đó, bà nói phụ nữ sinh ra là để hầu hạ đàn ông, thế nên bác gái phải hầu hạ đàn ông chúng ta, không phải sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play