Sau khi Cố Di Gia nhận ra chàng trai đang ngồi trước giường là ai thì cười ngay.
"Đoàn trưởng Phong..."
Nụ cười của cô trắng bệch và yếu ớt, trông bộ dạng xanh xao, uể oải nằm trên giường, vài sợi tóc đen dính trên gương mặt tái nhợt của cô, pha lẫn trong nét yếu đuối đó là sự điềm đạm đáng yêu khiến tìm ngươi ta phải quặn thắt lại.
Phong Lẫm vén những sợi tóc bên thái dương cô, nhẹ nhàng hỏi: "Gia Gia, em sao rồi?"
"Em vẫn ổn." Cố Di Gia vẫn đang cười với anh: "Chỉ là hơi chóng mặt thôi, không có gì nghiêm trọng cả."
Phong Lẫm đặt tay lên trán cô, có thể cảm nhận được nhiệt độ vẫn còn cao, vẫn còn hơi sốt nên chóng mặt là chuyện bình thường. Thấy cô như vậy lòng anh rất khó chịu, thứ khiến anh khó chịu hơn nữa đó là cô còn cố gắng an ủi người khác.
Rõ ràng cô đã quen với với việc an ủi người khác, còn thành thạo đến mức khiến người khác cảm thấy đau lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT