Ánh mắt lấp lánh của cô nhìn chằm chằm Thẩm Túy cùng đạo diễn Ngụy, cảm thấy móng heo trên tay cũng không thơm bằng chuyện bát quái này.
"Cậu quên à?”
Đạo diễn Ngụy cười: "Hình như là ba năm trước, lần quay "Anh hùng”, tôi đi thăm bạn. Khi đó đã gặp cậu quay cảnh múa kiếm khi say rượu.
Lão Tiền vì muốn có hình ảnh chân thật nên bắt cậu uống một chai rượu. Sau khi quay xong cảnh đó, cậu đã bị say, trong miệng còn lẩm bẩm "Không đúng, tôi không nên rời đĩ"."
"Không phải là cậu mơ thấy cô gái mà cậu thích trong quá khứ sao? Chắc tôi đoán không sai chứ?”
Tất cả mọi người tò mò ngó ngó Thẩm Túy lại ngó ngó đạo diễn Ngụy, trong mắt viết đầy dấu chấm hỏi.
Thẩm Túy nói: "Trước đây quả thật tôi từng thích một người. Là chuyện rất lâu về trước rồi. Lúc ấy, tôi gặp chuyện ngoài ý muốn, một mình lưu lạc dị quốc.
Sau đó, tôi gặp được cô ấy, cô ấy đã giúp đỡ tôi. Chúng tôi yêu nhau, chỉ là đoạn tình cảm này cũng không dài.
Cuối cùng tôi về nước một mình, bỏ cô ấy ở lại."
Nghe được kết quả này, mọi người đều thổn thức.
Chỉ là dị quốc mà thôi, thật ra không cần phải vứt bỏ đối phương. Nhưng đây là lựa chọn của Thẩm Túy, bọn họ cũng không tiện hỏi nhiều. Thôi Nhã Lệ lại đột nhiên hỏi: "Cậu Thẩm, vậy cậu còn thích cô ấy không?"
Tất cả mọi người lại một lần nữa nhìn về phía Thẩm Túy.
- Bao gồm cả Lâm Trà.
Thẩm Túy ngẩng đầu, cũng nhìn Lâm Trà.
Lần này anh không trốn tránh mà nặng nề nhấn mạnh từng chữ: "Thích. Dù là quá khứ, hiện tại, hay là tương lai đều thích."
Lâm Trà kinh ngạc nhìn Thẩm Túy.
Rõ ràng Thẩm Túy nhìn mình nói hai chữ này nhưng cô biết Thẩm Túy là đối với cô gái kia nói.
Đột nhiên cô có chút mất mát.
Móng heo trong tay cũng không còn thấy thơm nữa, trong lòng như bị mất đi một chút gì đó, vừa chua xót lại vừa khó chịu.
*
Lục Yên Yên chú ý tới ánh mắt mất mát của Lâm Trà.
Dù sao cũng đã cùng nhau thu sáu kỳ chương trình giải trí nên cũng có chút tình cảm cách mạng, cô lập tức cao giọng chuyển đề tài:
"Đúng rồi đạo diễn Ngụy, vừa rồi không phải nói muốn nói chuyện về kịch bản sao?"
"Tiểu Lục tổng, cô cùng Tôn tổng thật giống nhau.
Đều muốn tận sức ép khô giá trị của tôi. Tôi còn đang muốn rút lui đây này."
Thẩm Túy nói.
"Họa Cốt" cũng quay rồi, còn rút lui cái gì nữa. Cuối năm còn phải làm tuyên truyền đấy!"
Lục Yên Yên xoa mũi nói lời lẽ chính nghĩa"
"Hơn nữa, hợp đồng của cậu còn chưa hết hạn đâu!"
Kim Đậu Đậu nghe Thẩm Túy và Lục Yên Yên tranh chấp, ánh mắt sáng lên.
"Anh họ không tiện làm khách mời thì để Dật Dật tới nha! Dật Dật gần đây nhân khí cũng rất tốt. Rất thích hợp làm khách mời nha"
Kim Đậu Đậu kéo Cao Tuấn Dật bên cạnh còn đang gặm sườn.
Cao Tuấn Dật luống cuống tay chân. Vừa được Kim Đậu Đậu nhắc tới là anh ta thiếu chút nữa bị nghẹn.
Sau khi nhổ xương sườn, anh ta vội vàng chào hỏi.
" Chào Tiểu Lục tổng, chào Thẩm lão sư và đạo diễn Ngụy! Vai gì tôi cũng có thể diễn! Vai nào khổ hơn nữa đối với tôi cũng không thành vấn đề!
Trong lòng Kim Đậu Đậu giơ ngón tay cái cho Cao Tuấn Dật, rất hài lòng với thái độ khiêm tốn của anh ta.
"Chị Yên Yên, chị suy xét chút nha. Dật Dật ở trong đoàn đội là người gánh phần vũ đạo nên vũ đạo siêu cấp tốt. Vai thị vệ, hiệp khách, sát thủ, Dật Dật đều có thể diễn!"
Cao Tuấn Dật dùng sức gật đầu.
Nếu không phải trong phòng ăn diện tích hạn chế thì thậm chí anh ta còn muốn biểu diễn một cú lộn nhào
Đám người Lục Yên Yên có chút khó xử. Đang nghĩ làm sao để cự tuyệt thì thình lình nghe được tiếng lòng của Lâm Trà -
[Tìm Cao Tuấn Dật làm khách mời, sau này nhất định sẽ sập phòng]
Mọi người:!!!
[Tên này có dưa?!
Đầu Kim Đậu Đậu trống rỗng, thiếu chút nữa không đứng vững, là Lục Yên Yên nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cô ấy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT