Lục Yên Yên không hiểu: "Người khác không biết thì anh cho rằng tôi cũng không biết sao? Người anh yêu thầm còn không phải là Lâm Trà sao? Ở tiệc đính hôn của tôi che chở cô ấy như vậy, thật chói mắt nha."
Thẩm Túy không nói gì mà chỉ nắm chặt đũa.
Trên mu bàn tay anh lộ ra mấy sợi gân xanh rõ ràng.
Lục Yên Yên nghi hoặc nghiêng đầu: "Chờ một chút... trước khi kết thúc tiệc đính hôn hai người còn rất tốt mà. Sau đó đã xảy ra chuyện gì thế?"
Thấy Thẩm Túy không trả lời mình, Lục Yên Yên lại quay đầu nhìn về phía Lâm Trà.
Lâm Trà đang hăng hái gặm một cái móng heo lớn.
Cảm giác có người đang nhìn mình, cô ngẩng đầu liền thấy ánh mắt lấp lánh của Lục Yên Yên.
Lâm Trà:?
Cô nhìn Lục Yên Yên, lại nhìn canh móng heo đã trống không trên bàn, lại nhìn cái móng heo lớn cuối cùng trong bát mình.
Lâm Trà tỉnh ngộ.
Cô lập tức bảo vệ móng heo lớn. "Là của tôi. Tôi đã gặm rồi. Cô đừng nghĩ muốn đoạt với tôi.
[Cho dù cô là đại tiểu thư cũng không thể cướp chân heo của mình!]
Lục Yên Yên:?
Nghĩ cái gì mà nghĩ, ai thèm móng heo lớn của cô chứ!
Một người thì ngốc bạch ngọt không nhận ra tình cảm của người ta.
Một người thì yêu nhưng không chịu nói, hai người này có thể đến mới nhau thì thật đúng là chuyện lạ.
Lục Yên Yên không cam lòng trừng mắt nhìn Lâm Trà một cái, tiếp theo lại trừng mắt nhìn Thẩm Túy một cái: " Đồ cứng đầu! Cứ để hai người độc thân cả đời đi."
"Chắc Thẩm lão sư không phải người như vậy đâu."
Sau khi ăn uống no đủ, đạo diễn Ngụy chậm rãi dùng khăn lông lau vết dâu mỡ trên khóe miệng rồi đột nhiên nói: "Tôi nhớ lúc trước Thẩm lão sư từng có lịch sử tình trường mà!"
Mọi người:!!!
Thẩm Túy kinh ngạc nhìn về phía đạo diễn Ngụy: "Làm sao cô biết?"
[Làm sao biết?]
[Có nghĩa là đạo diễn Ngụy nói không sai. Nhưng Thẩm Túy kinh ngạc vì sao đạo diễn Ngụy lại biết việc này?]
[A a a! hóa ra Thẩm lão sư thực sự từng yêu đương! Ngay cả hệ thống cũng không biết! Thật tò mò]
Mắt Lâm Trà sáng lấp lánh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT