Nhưng dù vậy, công ty lớn hơn phân nửa vẫn lựa chọn người vào chung kết để ký hợp đồng. Điều này có nghĩa là chỉ ký hợp đồng với những thực tập sinh có thể ra mắt luôn." Trần Vân giải thích.

Lâm Trà hiểu ra: "Cái này giống như đánh bạc, hoặc là có tầm nhìn tốt, tốn ít tiền ký hợp đồng với thực tập sinh có thể ra mắt ngay từ đầu. Hoặc là dựa vào vàng thật bạc thật, sau này trực tiếp ký hợp đồng với thực tập sinh có thể ra mắt."

"Đúng vậy."

Trần Vân rót cho mình chén nước, nhàn nhã uống nước trà: "không chỉ đối với công ty quản lý là đánh bạc, đối với thực tập sinh cũng như vậy. Nếu Cao Tuấn Dật nếu đối với thực lực của mình có lòng tin thì làm sao có thể ký hợp đồng sớm như vậy?"

Nhưng mà cũng may, Cao Tuấn Dật căn bản không có trong danh sách ký hợp đồng của Tinh Huy cho nên Trần Vân cũng không quá để ý một thực tập sinh sẽ vào nơi nào.

*

Đèn xanh sáng lên, chiếc RV tiếp tục lái đến bãi đỗ xe ngầm của Thiên Diệu.

Cùng lúc đó, bên kia, Cao Tuấn Dật đóng cửa sổ xe lại, thoải mái dựa vào ghế dựa.

Xuyên qua kính chắn gió trước xe bảo mẫu, Cao Tuấn Dật nhìn thấy chiếc RV chạy trước mặt bọn họ.

"Anh Từ Phi! Trên chiếc xe kia có logo của Tinh Huy? Xem ra phía trước là nghệ sĩ của Tinh Huy? Cũng tới Thiên Diệu thử vai sao?"

Từ Phi theo ánh mắt của Cao Tuấn Dật nhìn lại thì thấy chiếc xe RV kia.

Anh ta híp mắt. Trong lúc chớp mắt, anh ta nhớ tới cái gì đó: "Đó là xe của Lâm Trà."

Cao Tuấn Dật nghĩ nghĩ: "Cô ấy là nghệ sĩ của Trình Bằng chuyển đi sao? Tinh Huy đối với nghệ sĩ thật tốt quá đi! Lâm Trà hiện tại ngoại trừ Cuộc sống thư giãn, cũng không có tác phẩm gì mà lại nhận được đãi ngộ tốt như vậy!"

Cao Tuấn Dật lại nhìn chính mình ngồi tiểu bảo mẫu xe, trong lòng đột nhiên có chút chua xót.

Từ Phi mặt lộ vẻ trào phúng, khinh thường nói: "Cậu thì biết cái gì. Cho dù là công ty lớn như Tinh Huy thì nếu không có tác phẩm lớn cũng không có đãi ngộ tốt như vậy đâu!"

Cao Tuấn Dật không phản bác Từ Phi mà là lấy điện thoại di động ra tìm tòi thông tin về Lâm Trà. Khi nhìn thấy hình ảnh của cô trên điện thoại, ánh mắt anh ta sáng lên một chút.

Anh ta l.i.ế.m đôi môi khô khốc, nhỏ giọng khen: "Bộ dạng cũng rất đẹp."

"Cậu học một chút đi. Đợi lát nữa nhìn thấy Kim Đậu Đậu thì miệng nhớ ngọt một chút..."

Lời còn chưa dứt, một hồi tiếng phanh xe kịch liệt vang lên, Từ Phi cùng Cao Tuấn Dật không thắt dây an toàn nên bị quán tính đẩy ngã vào chỗ ngồi phía trước.

A!

Hai người hét thảm một tiếng và dùng tay xoa xoa chỗ bị đụng đến phát đau trên mặt. Cao Tuấn Dật nhanh chóng soi gương thì phát hiện lớp trang điểm trên mặt nhòe hơn phân nửa, màu hồng nhạt của son môi đều nhòe ra khóe miệng bên ngoài.

"Anh có biết lái xe không!"

Từ Phi đối với chiếc xe đang muốn quay xe ngoài cửa sổ chửi ầm lên. Cửa sổ xe lại hạ xuống, trên xe rõ ràng là Lâm Trà cùng Trần Vân.

Trần Vân nhìn vị trí của hai chiếc xe, lại nhìn vị trí trống trong ga ra: "Góc độ này, rõ ràng là chúng tôi tới trước. Tài xế các anh muốn cướp chỗ đậu xe đúng không?"

Cao Tuấn Dật không chú ý tới sắc mặt trắng bệch của Từ Phi, cũng không thấy người ngồi trong xe RV nên vẫn đeo khẩu trang ồn ào mắng: "Người nào lại không có mắt như thế! Chúng tôi tới thử vai nên chỗ đỗ xe này tất nhiên là của chúng tôi."

Tài xế xe bảo mẫu cũng cảm thấy như vậy. Cao Tuấn Dật là ngôi sao nên hành trình rất gấp, anh ta cướp chỗ đậu xe cũng quen rồi.

Tài xế hướng về phía chiếc xe RV ồn ào nói: "Trên xe tôi chính là ngôi sao!"

Vẻ mặt Trần Vân nghiền ngẫm, khoanh tay nhìn Từ Phi cùng Cao Tuấn Dật: "Cuộc thi còn chưa kết thúc mà cậu đã trở thành "ngôi sao" rồi?"

Cao Tuấn Dật còn muốn phản bác nhưng bị Từ Phi dùng sức ấn một cái: "Đối diện là Lâm Trà!" Cao Tuấn Dật nhíu nhíu mày: "Sao anh lại sợ cô ta như vậy. Không phải chỉ là một người phụ nữ dựa vào đàn ông để đi lên sao?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play