Lê Thốc suy nghĩ đến nửa ngày cũng không rõ vì sao mình lại phải làm một học sinh trao đổi ở Zambia. Zambia không phải là quốc gia kế bên Congo sao? Nó đi tới một quốc gia châu Phi để học cái gì? Chẳng lẽ lại là học săn thú?
Nó nhớ lại toàn bộ lời nói của người áo đen, ý tứ đại khái đều đã hiểu. Xem ra kế hoạch của Ngô Tà cũng coi như đã thành công.
Không biết Dương Hảo và Tô Vạn ra sao rồi, người áo đen nói nó đã hôn mê khá lâu, trong khoảng thời gian mất đi ý thức, không biết trong biển cát kia đã xảy ra chuyện gì.
Dưới trời chiều, nghe âm thanh hò hét chạy nhảy ngoài sân bóng, giường nệm sạch sẽ, không khí trong lành. Mọi thứ đều thật tốt đẹp. Giờ nghĩ lại những việc bên dưới biển cát, bỗng thấy cảm giác hiện giờ có đôi chút không chân thực.
Chuyện xảy ra sau cùng nó cũng không rõ lắm, chỉ còn nhớ được tiếng súng và tiếng động cơ ô tô. Tuy nhiên, nó tin rằng mình sẽ sớm biết rõ chân tướng việc này.
Quay đầu nhìn tấm bản đồ để ngỏ, những dấu đỏ chi chít trên đó làm nó cảm thấy không được thoải mái. Lê Thốc muốn xuống giường lật nó lại, nhưng lại không đủ hơi sức, đành nhắm mắt lại. Mặc dù sự lo lâu tràn ngập trong lòng nó, thế nhưng nỗi đau thể xác không ngừng dày vò khiến đầu óc nó cũng trở nên trống rỗng.
Ba ngày tiếp theo, thời gian như ngừng lại. Mỗi ngày trôi qua, Lê Thốc lại hồi phục thêm được một chút. Giấc ngủ của nó đứt đoạn thành nhiều phần, mỗi lần tỉnh lại, tinh thần và thể lực đều được khôi phục. Một mặt cũng là nhờ vào tuổi trẻ của nó, nhưng mặt khác, những việc đã trải qua cũng khiến các chức năng trong cơ thể nó được nâng cao hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT