Khi Chu Đường Duyệt lôi Dao Nương về thì Tống Vân Giai đã chết rồi.
Dao Nương nằm bò dưới chân ta mà khóc lóc van xin:
- Đừng giết ta! Đừng giết ta! Ta không làm gì cả…
- Đứa con của người cũng không phải là ta giết, người không thể trách ta được, Thẩm Thư Dư.
- Tống Vân Giai đã chết rồi, đủ rồi nhỉ … đủ rồi đúng không? Hắn ta đáng chết…hắn đáng chết…
- Ta biết, ta biết hắn đang có ý định đối phó với cha người, ngay cả hoàng đế cũng đã để mắt đến Thẩm gia rồi, người muốn biết điều gì thì ta sẽ đều nói hết cho người…chỉ cần người đừng giết ta, có được không…
Ta nhìn hai chân đang bị gãy của ả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT