Trên đường xuống phía Nam, bọn ta gặp ngày càng nhiều người tị nạn.
Ánh mắt của ta luôn vô thức nhìn về phía của những đứa trẻ mồ côi và quả phụ đó.
Ta thấy họ ôm lấy đứa bé đang thoi thóp rồi đau đớn kêu cứu, loại cảm giác bất lực ấy hình như ta đã từng trải qua rồi.
Ta cố ý tìm kiếm những mảng ký ức quen thuộc từng trải qua, hy vọng bản thân có thể nhớ lại những điều đó, những chuyện mà Tống Vân Giai không muốn ta nhớ đến.
Vào buổi tối, một trận mưa lớn cản trở đường đi của bọn ta, và bọn ta đã tìm được một ngôi miếu cũ gần đó.
Trong miếu đông nghẹt những người tị nạn, bọn ta đều mặc áo mưa bằng vải lanh thô đơn giản nhất, nên không quá nổi bật.
Chỉ khi bọn ta lấy lương khô và nước ra, thì mới nhận được một số ánh nhìn không mấy thiện cảm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play