"Ngươi kêu cái gì, người gỗ của ta khó coi sao?" Trong tay người nọ ôm một con rối cao nửa người, trong ánh mắt mang theo bất mãn chất vấn, như chỉ cần Chu thị nói một câu khó nghe, hắn sẽ tức giận vậy.
Chu thị vội vàng che miệng mình lại lắc đầu.
Người nọ mới vừa lòng ôm người gỗ rời đi.
Chu thị thật sự cực kỳ sợ hãi, hiện tại nàng ta thật sự hận chết Tôn thị lúc trước ầm ĩ với Tô Tịch Oanh, bằng không hiện tại bọn họ cũng không cần chịu kinh hãi như vậy.
"Tướng công, hai mẫu tử kia thoạt nhìn thật dọa người, chúng ta vẫn nhanh rời khỏi nơi này đi?"
Vương Lãng lại nhíu mày nói: "Bà ta nói, nương chỉ cần uống thuốc một tháng là có thể khỏe, chờ nương khỏe lại về sau chúng ta lại đi cũng không muộn."
Nói xong, cũng không đợi Chu thị nói nữa, đã cầm chén lập tức rời đi.
Chu thị run rẩy đứng ở tại chỗ, quay đầu lại đã thấy ánh mắt bất an của Vương Phù Dung, hai nương nhi thấy được vẻ sợ hãi ở trong mắt đối phương... ...
Tô Tịch Oanh là phái hành động, muốn làm tường sân, ngày hôm sau đã lên trên núi lại kéo một đống củi trở về, sau khi chém bó củi này thành hai đoạn, sau khi tách ra từ bên trong đã cắt tấm ván gỗ ra đóng vào trong đất, vây toàn bộ phòng ở xung quanh lại, như vậy người bên ngoài sẽ không có biện pháp nhìn trộm tình huống trong sân của bọn họ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT